Nữ giáo viên là  thôn nhà  đẻ của Từ Kim Phượng, con gái đội trưởng đội sản xuất, còn là giáo viên chính thức, điều kiện các phương diện đều là đỉnh cao ở nông thôn, nếu   hiện tại nhà họ Đường xưa  khác nay, cô gái  còn  đến lượt Đường Mãn Đồng .
"Mọi thứ của cô gái đó đều , nhưng em vẫn  thích. Ôi cha... Mẹ ơi nhẹ chút!"
Lúc  chuyện Đường Mãn Đồng đột nhiên dừng , chịu một quất của bà cụ Đường, đau tới mức la làng.
"Mọi thứ đều  mà con còn  thích? Mẹ thấy là con  lên trời, bà đây đánh c.h.ế.t cái đồ chó quên  quên phận,   soi mặt  nước tiểu mà xem,  xem  là loại gì, kiếm  ít tiền cái đuôi  vểnh lên trời, phụt... Nếu cha con còn, khẳng định sẽ đánh gãy hai chân con!"
Bà cụ Đường nổi trận lôi đình, quất chổi lông gà nhanh tới mức  tàn ảnh, Đường Mãn Đồng lựa chọn  tránh nữa, ôm đầu núp ở nơi hẻo lánh, lớn tiếng kháng nghị: "Cô gái đó  thì con  cưới  ? Cuộc sống vợ chồng là đôi bên  tình cảm,   tình cảm còn sống cái gì!"
"Tình cảm cứ sống với  là ,  với cha con  khi kết hôn cũng   tình cảm, chẳng  vẫn sống cả một đời như thường, còn sinh  đồ chó là con!”
Bà cụ Đường  hiểu vì  gọi là đôi bên  tình cảm, bà  chỉ  là kết hôn thì  an tâm nghiêm túc sống với , đừng suốt ngày  núi  trông núi nọ, vọng tưởng những thứ  thiết thực.
Cũng chính là vì hiện tại  tự do yêu đương,  khi kết hôn còn  hẹn hò,    nhiều cặp vợ chồng  khi kết hôn còn  từng gặp mặt, lúc động phòng mới là  thứ nhất gặp , chẳng  vẫn sinh con dưỡng cái, sống với  cả một đời như thường.
Bà cụ Đường   ép duyên , nếu   chính sách hiện tại  cho phép, bà  nhất định sẽ xử lý hôn sự của con trai út, khẳng định là cháu trai  bế ba đứa .
"Mẹ  suy nghĩ thử xem, kết hôn sống chung nhất định  lúc cãi , nếu con cưới cô gái con thích. Khi nóng giận, vì  tình cảm nên con nhịn chút là qua, nhưng nếu đối phương là  con  thích, con nhất định  nhịn , cuộc sống đó sống thế nào?”
Đường Mãn Đồng giải thích  chân thành, những lời   đều là lời trong lòng của  ,    cưới một cô gái mà đôi bên đều  tình cảm, yêu cầu    cao chút nào.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Cuộc sống nên sống thế nào thì sống thế đó, con còn   loạn ở bên ngoài  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-778.html.]
Bà cụ Đường mắng, nhưng Đường Mãn Đồng   đáp ,   đang xoa nắn vết thương  , đau c.h.ế.t   .
"Con thật sự   loạn? Mẹ đánh c.h.ế.t con cái đồ Trần Thế Mỹ!"
Không lên tiếng chính là thừa nhận, bà cụ Đường    chọc giận thành công, chổi lông gà   nữa vung lên, những cú quất như mưa rơi táp   Đường Mãn Đồng, quất tới mức    như quỷ  sói gào chạy  ngoài trốn.
"Đậu Nga còn  oan bằng con, con cái gì cũng    khiến  định tội. Ui cha... Nếu  mà  phán án, chắc chắn mỗi ngày tuyết sẽ rơi to, a, a..."
Đường Mãn Đồng  nhảy  , thỉnh thoảng nhảy mấy , bởi vì chổi lông gà  quất tới chân   .
Đường Niệm Niệm  mới  sân  đụng mặt  chú út đang kêu như quỷ kêu, đằng  còn  bà cụ Đường đằng đằng sát khí đuổi theo.
"Mẹ, Niệm Niệm trở về!"
Đường Mãn Đồng như gặp đại xá, níu Đường Niệm Niệm đưa đến  mặt bà cụ Đường.
Chổi lông gà của bà cụ  rút về kịp thời, sát khí  mặt cũng thu  bớt, rặn  nụ  từ ái, : "Bà nấu cho các cháu bát mì nhé!”
"Bà nội, chiên thêm mấy quả trứng!"
 là Đường Niệm Niệm đói bụng, mấy ngày nay chỉ  theo ân ân ái ái với Thẩm Kiêu,   quan tâm ăn cơm.
Bà cụ Đường nấu một nồi mì lớn, nấu thêm mười quả trứng, Thẩm Kiêu năm quả, cháu gái ba quả, Phó Thanh Hàn hai quả. Từ lúc  linh tuyền điều trị, sức khỏe của ông    lên nhiều, khẩu vị cũng khá,  béo lên nhiều, thoạt   khiến  khác trìu mến.