Buổi tối tiệc rượu càng thêm náo nhiệt, mở bốn mươi bàn, ngoại trừ  trong thôn, còn  tân khách bên ngoài thôn, ngay cả cán bộ công xã cũng đến uống rượu, còn  xưởng trưởng Tiền, xưởng trưởng Vũ, Ngụy Chương Trình,  Chương và Chương Nhạc Vi cũng tới, thậm chí người đứng đầu trong huyện là Hùng Sở Sở, mặc dù  đích  tới, nhưng tiền mừng  bảo tài xế đưa tới.
Nhóm xưởng trưởng Tiền thì lái xe tới, hiệu quả và lợi ích của nhà máy càng ngày càng , bảo vật trấn nhà máy của bọn họ cũng  bỏ cũ lấy mới, đổi chiếc xe mới, cửa thôn đỗ mấy chiếc xe  nhỏ,  Đường Thôn  tập mãi thành quen, nhưng  bên ngoài thôn  âm thầm bội phục, càng thêm  dám khinh thường Đường Thôn nữa.
Bữa tiệc cưới  kéo dài đến ban đêm, chủ và khách đều vui vẻ, các tân khách  giải tán, Thẩm Kiêu và Đường Niệm Niệm cũng tiến  phòng cưới, thật  chính là phòng của Đường Niệm Niệm. Chiếc chăn đổi thành chăn màu đỏ tươi tưng bừng,  cửa sổ thủy tinh và cửa   cũng  dán chữ Hỉ đỏ rực, cực kỳ vui mừng.
Tối hôm đó   gì ả, Thẩm Kiêu cũng   chút gì đó, nhưng Đường Niệm Niệm đạp một đạp đạp sang một bên, cô  sắp mệt chết, nhất định  ngủ bù.
Thẩm Kiêu tràn trề hứng khởi  chỗ xả, bèn tiến   gian  việc.
Sau khi bọn họ ngủ với , ngoại trừ mở rộng  gian , còn  chỗ  chính là Thẩm Kiêu có thể đồng hưởng  gian, dù là  ở bên ngoài cũng  thể tiến   gian tùy thích, gặp mặt với Đường Niệm Niệm trong  gian. Đồ vật bên trong  gian  cũng  thể lấy   lúc  nơi, đương nhiên,  cũng  thể bỏ đồ bên ngoài   gian, chức năng mới  khiến bọn họ đều  hài lòng, thế  Đường Niệm Niệm   cần đến nước láng giềng thu gom phỉ thúy nữa, chờ   Thẩm Kiêu  qua đó chấp hành nhiệm vụ, bất cứ lúc nào cũng  thể thu gom phỉ thúy   gian.
Ngày hôm , Phó Thanh Hàn  về Thượng Hải  việc, một nửa tài sản nhà họ Phó, ông  xem như lễ vật tân hôn đưa cho bọn họ, còn  cho bọn họ từ chối, Đường Niệm Niệm đành  nhận , về   nghĩ biện pháp trả  .
Có điều trong  thời gian  cô  tặng  ít cà phê, cây cà phê bên trong  gian  kết quả, phẩm chất hạt cà phê tương đương loại , hơn nữa còn  tác dụng điều trị đối với  thể, từ khi Phó Thanh Hàn uống cà phê Đường Niệm Niệm tặng thì   uống  cà phê khác, mỗi ngày  uống mấy ly, càng uống càng  tinh thần.
Đường Niệm Niệm và Thẩm Kiêu nán  ở Đường Thôn ba ngày thì nhận  điện thoại của đại biểu Liêu. Đại biểu Liên bảo bọn họ chuẩn  một chút, đến Hồng Kông chấp hành nhiệm vụ.
"Hai  qua bên đó để  phần tử đầu cơ trục lợi nhập hàng,    bất đắc dĩ thì hai   thể liên hệ  bên  của chúng . Có điều hai  yên tâm,  chúng  sẽ ở núp trong tối bảo vệ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-780.html.]
"Tại Hồng Kông  thể  việc tự chủ ?" Đường Niệm Niệm hỏi.
Cô     bên ngoài còn  chịu sắp xếp của bên , bó tay bó chân, chán c.h.ế.t mất.
"Điều kiện tiên quyết  trái với nguyên tắc quốc gia,  thể linh hoạt  việc." Đại biểu Liêu    rõ ràng, ông  suy nghĩ,  bổ sung: "Tốt nhất đừng gây nên chú ý quá lớn.”
"Yên tâm,   việc  thận trọng!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Đường Niệm Niệm cam đoan, chuyện  nắm chắc xưa nay cô  .
 đại biểu Liêu  quá tin tưởng, dù  cô gái  chỉ một chiêu  g.i.ế.c c.h.ế.t nhân vật hung ác Tạ Văn Lâm, nhưng  Thẩm Kiêu  kinh nghiệm phong phú ở đó, hẳn là có thể quản thúc Tiểu Đường nhỉ?
Ngày mai sẽ  xuất phát, vẫn  thể ở  Đường Thôn một đêm, Đường Niệm Niệm   với trong nhà là  Hồng Kông, chỉ   đến phương Nam  việc,   mấy tháng.
"Thời gian nghỉ kết hôn còn  nghỉ xong,    công tác, lãnh đạo của các con cũng thật là, chỉ  tóm bọn con   việc.
Bà cụ Đường nhỏ giọng càu nhàu, trong lòng   nỡ, về  thời gian cháu gái ở nhà, sẽ chỉ càng ngày càng ít.
Hầy!