Mục Anh Liên gọi điện thoại đến công ty, để cha con Đường Cảnh Lâm tan tầm về nhà sớm một chút, con trai út Đường Trường Phong  thấy , đành  tùy  .
Lúc cha con Đường Cảnh Lâm và Đường Trường Xuyên nhận điện thoại, đang  chủ trì hội nghị thông lệ của công ty, thư ký báo bọn họ nhận điện thoại,  khi điện thoại xong, Đường Cảnh Lâm nghiêm túc : "Con trai, hội nghị giao cho con!"
Nói xong, Đường Cảnh Lâm vội vã rời , càng chạy càng nhanh, cuối cùng cứ như sắp bay lên,  công ty  ngây , từ  đến nay họ  từng thấy dáng vẻ mất điềm tĩnh của chủ tịch, hình như là quỷ nhập  .
Đường Trường Xuyên cắn chặt răng, thầm mắng cha gian trá,   cũng  về nhà thăm em gái mà!
Anh  gọi trợ lý tới, nghiêm túc : "Trợ lý Lý, hội nghị giao cho  chủ trì, ngày mai báo cáo kết quả hội nghị cho !"
Nói xong,    quan tâm trợ lý gặp kinh hãi quá độ, sải bước .
Vân Mộng Hạ Vũ
Để  một đám  mắt trợn tròn.
Hôm nay chủ tịch và giám đốc đều uống lộn thuốc?
Đường Niệm Niệm và Thẩm Kiêu, cùng với cha con Đường Cảnh Lâm gần như đồng thời chạm mặt.
"Em gái!"
"Niệm niệm!"
Hai cha con mỗi  tự lái xe riêng trở về nhà, lúc sắp đến cửa nhà, Đường Trường Xuyên còn chạy đến , xuống xe  một bước, nhiệt tình chạy về phía Đường Niệm Niệm, Đường Cảnh Lâm  thụt lùi một bước tức giận tới mức nghiến răng nghiến lợi.
Đường Niệm Niệm tránh  cái ôm nhiệt tình của  trai, cô vẫn  quá quen tiếp xúc cơ thể với  khác, dù là đối phương là  trai ruột.
"Anh với cha   ?"
Đường Niệm Niệm  đồng hồ, mới xế chiều hai giờ rưỡi, Hồng Kông  tan tầm sớm như   nhỉ?
"Buổi chiều   việc gì, Niệm Niệm mau  nhà, Tiểu Thẩm cũng  nhà!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-791.html.]
Cuối cùng Đường Trường Xuyên   thấy Thẩm Kiêu, bèn vội chào hỏi.
Đường Cảnh Lâm  tới, hừ một tiếng với  , dùng m.ô.n.g đẩy   sang bên cạnh,  từ ái : "Niệm Niệm, cùng về nhà với cha nào!"
Khóe miệng Đường Niệm Niệm giật một cái, hai cha con   cần  tới  ? Cứ như hậu cung tranh sủng .
"Hoan nghênh cô chủ  chủ về nhà!"
Mới tiến  cửa lớn   tiếng hô vang dội của đám  hầu  giật nảy , mười mấy  hầu của nhà họ Đường  thành hai hàng, ngẩng đầu ưỡn ngực, xếp hàng vỗ tay hoan nghênh.
Chỉ bởi thời gian quá eo hẹp, nếu  Mục Anh Liên nhất định  mời dàn nhạc Tây Dương về, khiến cho  khí càng long trọng hơn chút.
"Niệm Niệm, cuối cùng  về nhà, mau  nhà  một lát,  đường vất vả ?"
Nhìn thấy con gái, mắt Mục Anh Liên lập tức đỏ lên,  thiết lôi kéo tay Đường Niệm Niệm, hỏi han ân cần, Đường Cảnh Lâm cũng  bà  ép  sang một bên
"Anh hai ?"
Sau khi Đường Niệm Niệm  xuống thì hỏi,  Nhà họ Đường đều ở đây, chỉ ngoại trừ  hai ngốc Đường Trường Phong.
"Đừng để ý tới  , mỗi ngày điên khùng ở bên ngoài, trường học cũng  tìm thấy bóng dáng,      khùng điên ." Giọng điệu của Mục Anh Liên   bất mãn.
"Nhà của mấy  bạn bè của Trường Phong  gọi điện thoại hỏi ?"
Đường Cảnh Lâm nhíu mày, con gái khó lắm mới về nhà một , thằng hai nhất định  về,  một nhà  đoàn tụ, thiếu một  thì  gì.
"Đã hỏi , nhưng mà  ."
Mục Anh Liên thấy vẻ mặt chồng   vui, liền đổi chủ đề: "Đừng để ý tới nó nữa,  lớn như   sẽ   , Niệm Niệm, Tiểu Thẩm, các con ăn sáng .”
Hương vị bữa sáng do  hầu nhà họ Đường nấu cực kỳ ngon, Đường Niệm Niệm và Thẩm Kiêu  ăn  ít, ba  Mục Anh Liên  ăn,   nháy mắt, nụ   mặt càng ngày càng vui.
Đường Niệm Niệm ăn no , chà xát tay, chậm rãi uống cà phê, cô   chuyện mua máy công cụ với  nhà họ Đường, máy công vụ   bên trong  gian của cô, đến lúc đó tìm một chỗ lấy  là . Lần  đến Hồng Kông coi như hưởng tuần trăng mật.