Đường Niệm Niệm nhận bốn ngàn vạn tiền mặt, chứa bằng bốn bao tải, cô với Thẩm Kiêu một tay nhấc một túi, còn vẫy tay với mấy  Đặng Trường Quang, nhanh chân rời .
"Mẹ nó, bà cô  là của nhà ai!"
"Đậu má nó, tra cho ông!"
Ai ai cũng giận đến mức ngay cả lời thô tục  quê cũng  , bọn họ  tung hoành ở Hồng Kông nhiều năm như , nhưng đây là  đầu    mổ lấy  một miếng thịt mỡ to thế , đau thấu ruột gan bọn họ .
Đường Niệm Niệm khiêng bốn bao tải tiền  khỏi chuồng ngựa,  đến nơi hẹn với Đặng Mạt Lỵ, là một ngân hàng nước Anh.
"Đây, bốn trăm vạn của cô."
Đường Niệm Niệm giữ lời hứa, cho cô  bốn trăm vạn.
"Cảm ơn chị Đường!"
Đôi mắt của Đặng Mạt Lỵ sáng hơn kim cương, cô  ngờ Đường Niệm Niệm sẽ đặt cược to thế . Một khoản   kiếm đủ , cô  có thể mang em trai  nước ngoài chữa bệnh,  cần   sắc mặt những  nhà họ Đặng .
"Không cần cám ơn, là cô đáng , về  cô  tính toán gì?" Đường Niệm Niệm hỏi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sớm muộn gì Đặng Trường Quang cũng sẽ tra  đến Đặng Mạt Lỵ, cô gái  mười bảy tuổi,  đến tuổi thông gia. Ở  nhà họ Đặng chỉ sẽ  dùng để thông gia, cô    thấy Đặng Mạt Lỵ   gả cho thằng đàn ông cặn bã .
"  dẫn em trai  nước ngoài chữa bệnh,  còn liên hệ trường học,  tiền  đủ cho  với em trai sống  .”
Đặng Mạt Lỵ mỉm  trả lời,   giấu diếm.
"Tốt nhất nhanh lên, ông nội của cô   ngu , khẳng định  nhanh sẽ tra  đến cô." Đường Niệm Niệm nhắc nhở.
Đặng Mạt Lỵ gật gật đầu, vẻ mặt  chút đắc ý, cô  giơ lên ba ngón tay, vui vẻ : "Ba ngày   với em trai sẽ  thể rời khỏi nơi , chị Đường, hi vọng trong tương lai chúng  còn  cơ hội gặp !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-809.html.]
"Sẽ , cô  nước ngoài, nếu như cần trợ giúp,  thể tìm bà !"
Đường Niệm Niệm   điện thoại liên lạc của bà nội Triệu Phương Hoa  giấy, cho Đặng Mạt Lỵ: “Cô báo tên của , bà  sẽ giúp cô."
"Cảm ơn, hi vọng về    cơ hội báo đáp ân tình của chị!"
Đặng Mạt Lỵ cẩn thận cất kỹ trang giấy, trong lòng đột nhiên cảm thấy an tâm, coi như  nước ngoài, cô  với em trai nhất định có thể sống  .
"Yên tâm, khẳng định sẽ !"
Đường Niệm Niệm  , cô đầu tư nhiều như ,   thể  cần báo đáp,   sẽ nhận  cùng lúc.
Đặng Mạt Lỵ bỏ bốn trăm vạn  ngân hàng, chào tạm biệt Đường Niệm Niệm. Lúc rời  bước chân nhẹ bẫng, thậm chí còn nhảy mấy . Đây là  đầu thấy sự hoạt bát của thiếu nữ   cô ,   quá trưởng thành.
Đèn đỏ sáng lên, Đặng Mạt Lỵ  ven đường, xoay , vẫy tay với Đường Niệm Niệm, ánh sáng mặt trời chiếu   mặt nhỏ gầy của cô , tươi  nhưng mỹ lệ.
Đường Niệm Niệm ,  về hướng khác, còn  hơn ba ngàn vạn, cô đều bỏ   gian,  đầu bảo Mục Bảo Liên giới thiệu  môi giới  đầu, cô sẽ mua văn phòng và cửa hàng.
Cô tưởng là   sẽ tạm biệt  lâu với Đặng Mạt Lỵ, sẽ  một  thời gian  dài  thấy mặt, nhưng  thực tế, cô  đánh giá thấp năng lực của Đặng Trường Quang.
Nhân vật có thể  sừng sững  ngã tại Hồng Kông, còn nhúng tay  cả ngoài sáng lẫn trong tối, quả nhiên  chỉ  chút tài năng, mới qua một ngày, Đặng Trường Quang  tìm tới cửa.
Lúc  Đường Niệm Niệm đang xem nhà cùng Mục Anh Liên,  môi giới là giao tình cũ mà Mục Anh Liên hợp tác nhiều năm, những ngôi nhà  giới thiệu cũng  tệ.
"Nhà hai tầng  lấy luôn, còn  mấy cửa hàng , cũng lấy."
Đường Niệm Niệm khí phách “chỉ điểm giang sơn”, lấy hết mấy chỗ  môi giới giới thiệu.
Mặc dù  thập niên 90 Hồng Kông gặp  bất động sản suy thoái, nhưng giá nhà vẫn luôn leo thang, năm mươi năm  sẽ đạt tới mức giá  trời, những bất động sản  mua  chắc chắn sẽ  lời.