Xưởng trưởng Vũ khó xử, điểm danh mỗi ngày, còn phát tiền lương, những khác chắc chắn ý kiến.
ông nỡ bỏ sư phụ cấp bảy, cho dù thể xưởng việc, đó vẫn là cấp bảy, trong xưởng linh kiện nào cần độ chính xác cao thì cần lo nữa.
“Đồng chí Tiểu Đường , nếu cháu đến điểm danh mỗi ngày, tiền lương chắc chắn thể trả đầy đủ .” Xưởng trưởng Vũ với giọng thương lượng.
“Trả bao nhiêu?”
Đường Niệm Niệm hỏi.
“Lương cấp bảy là 118 đồng, nếu cháu đến , sẽ trả cháu 98 đồng, tiền thưởng và phúc lợi đổi.” Xưởng trưởng Vũ .
Đường Mãn Ngân hít một lạnh, suýt chút nữa cắn lưỡi.
98 đồng?
Má ơi!
Ông sống c.h.ế.t một tháng mới 18 đồng, cháu gái cần đến , thể kiểm 98 đồng, đây là đạo lý gì đây?
“Xưởng trưởng Vũ, cháu chỉ mỗi thợ nguội, cháu còn là nhân tài kỹ thuật hiếm !”
Đường Niệm Niệm hài lòng, mới 98 đồng, cô chỉ nhiêu đó thôi .
“Lô linh kiện cháu sẽ gia công , cần nhắc việc nữa!”
Đường Niệm Niệm dự định tìm xưởng trưởng Tiền Tiến, sảng khoái, chắc hẳn hào phóng hơn xưởng trưởng Vũ.
“Đồng chí Tiểu Đường đừng nóng vội, còn xong mà, tiền lương mỗi tháng là 98 đồng, nhưng mỗi cháu giải quyết một vấn đề kỹ thuật, đều sẽ tiền thưởng, dựa theo mức độ khó khăn, ít nhất là 50 đồng, thế nào?”
Xưởng trưởng Vũ vội sửa lời, ông lo cô nhóc sẽ tìm xưởng trưởng Tiền Tiến.
“Suýt.”
Đường Mãn Ngân cắn đầu lưỡi, ông còn cảm giác đau.
Hoàn tê liệt!
“Được thôi!”
Đường Niệm Niệm đồng ý, đến lúc đó xem xưởng trưởng Vũ hào phóng , nếu moi móc, cô liền xào con mực .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-82.html.]
Xưởng trưởng Vũ thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng giữ vị Bồ Tát.
”Lô linh kiện lượng khá lớn, đồng chí Tiểu Đường , vận chuyển cho cháu thế nào đây?”
“Chú đặt ở cửa nhà máy , bảy giờ tối cháu sẽ tới lấy hàng!”
Đường Niệm Niệm thời gian, nhưng cô rời , đợi xưởng trưởng Vũ phản hồi.
Hiện tại mới đầu tháng, theo lý mà , tính tiền lương tháng .
Cũng may xưởng trưởng Vũ phản ứng nhanh, để thư ký Lý thủ tục xử lý cho Đường Niệm Niệm nhà máy, thẻ việc cũng ghi tên Đường Niệm Niệm.
Đường Niệm Niệm sổ hộ khẩu, còn ảnh chụp nên quá trình xử lý vô cùng thuận lợi, thẻ việc còn dán ảnh của cô, nhưng hiện tại cô vẫn là công nhân chính thức của nhà máy máy móc Hồng Tinh, bởi vì vẫn lập hồ sơ bên Cục lao động.
Xưởng trưởng Vũ tới tháng mới thể trình báo, đợi Cục lao động lập hồ sơ, mới thể chuyển hộ khẩu của cô thành, cô sẽ đổi phận thành huyện thành.
Sợ Đường Niệm Niệm hiểu lầm, xưởng trưởng Vũ còn cố ý giải thích một lượt.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Tiền lương ít là .”
Đường Niệm Niệm để tâm, lương thực trong gian của cô nhiều, trễ mấy tháng cũng .
“Tháng chỉ thể phát hai phần ba tiền lương, nhưng nếu lô linh kiện sẽ tiền thưởng, cháu và sư phụ Vương chia đôi, mỗi một nửa.” Xưởng trưởng Vũ .
“Có thể.”
Đường Niệm Niệm đồng ý.
Cô theo thư ký Lý đến phòng tài vụ nhận tiền lương, 63 đồng, đại đoàn kết mới tinh, còn ba tờ một đồng.
Hai mắt Đường Mãn Ngân đỏ bừng, ông cực khổ nửa năm còn bằng một tháng của cháu gái.
Sao con nhóc kiếm tiền dễ dàng như ?
Hai chú cháu một một , Đường Niệm Niệm mặt biểu cảm, vẫn giống như bình thường, Đường Mãn Ngân mơ màng bước giống như đang cưỡi mây.
Hiện tại ông vẫn cảm giác chân thật, bây giờ cháu gái ông là công nhân chính thức?
Ông tặng quà năm năm, lỗ vốn còn mỉm , ăn khép nép nịnh nọt, nhưng vẫn chuyển lên chính thức, cháu gái mới thành ba ngày thành công nhân chính thức, tiền lương một tháng 98 đồng.
Sư phụ Vương tiền lương cao nhất phân xưởng còn cao bằng cháu gái đấy!