"Niệm Niệm con đừng lái xe gắn máy, nguy hiểm lắm!"
Mục Anh Liên đuổi theo, nhưng    thấy bóng  . Bà  tức giận đến mức quyết định  tiếp tục trừ tiền tiêu vặt của Đường Trường Phong, mua đồ vật nguy hiểm như xe gắn máy thế  đều là do  tiền mua.
Đường Niệm Niệm  đón Thẩm Kiêu , phi nhanh một đường đến bờ biển, Emir và Beauvoir  thấy bọn họ, reo hò nhảy cẫng lên.
"Đi về phía vùng biển quốc tế , những   mới đầu chỉ  trói Đặng Mạt Lỵ, nhưng  hai ngốc của sư phụ   hùng cứu mỹ nhân,  trói chung luôn .” Beauvoir chỉ về một hướng  mặt biển.
Bờ biển  mấy chiếc du thuyền đang neo đậu,  nhiều đại gia, quý cô, quý ông đều qua đây tổ chức tiệc tùng, bình thường   ai.
Những   bắt cóc Đặng Mạt Lỵ và Đường Trường Phong tại công viên hải dương học, đúng lúc Emir và Beauvoir cũng đang chơi ở đó. Tận mắt chứng kiến quá trình bắt cóc, lá gan của bọn họ  lớn, gọi xe taxi  theo từ xa xa,  thấy bọn họ lên du thuyền thì  dám đuổi tiếp nên mới nghĩ đến gọi điện thoại cho Đường Niệm Niệm.
"Hai  về  !"
Thẩm Kiêu  tìm  ca nô, Đường Niệm Niệm bảo bọn họ trở về.
"Nơi   gọi  xe.”
"Niệm Niệm, chúng  cùng hành động !"
Hai  c.h.ế.t sống  chịu về, nhất định   theo cùng, Đường Niệm Niệm   thời gian dây dưa với bọn họ, đành  dẫn theo.
Thẩm Kiêu thuần thục láu ca nô, bật tốc độ lái nhanh nhất, giống như đang bay lên  biển, mặc dù Emir và Beauvoir  chút sợ hãi, nhưng cũng cảm thấy  kích thích, quả nhiên  theo sư phụ/Niệm Niệm chơi mới vui.
Đuổi theo tầm mười phút, du thuyền  xuất hiện trong kính viễn vọng,  sắp đến hải vực vùng biển quốc tế .
Thẩm Kiêu đổi hướng, tạt qua bên cạnh du thuyền,  bên  du thuyền cũng phát hiện bọn họ,  ngờ chúng  nổ súng,  Thẩm Kiêu tránh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-842.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Emir và Beauvoir  dọa kêu oang oang, nhưng  mặt  hề sợ hãi, chỉ  phấn khích.
Quá kích thích!
High quá !
Đường Niệm Niệm giơ s.ú.n.g lên. Tuy ca nô chao đảo kịch liệt, nhưng tay cô vẫn vững như Thái Sơn. Bóp cò, tiếng s.ú.n.g đinh tai nhức óc vang lên,  bên  du thuyền rơi xuống biển,  mặt biển nổi lên một vũng máu.
Thẩm Kiêu  lái đến bên cạnh du thuyền, du thuyền lao tới, chúng  va lật ca nô bọn họ, nhưng   Thẩm Kiêu tránh thoát.
Đường Niệm Niệm lấy dây câu trong tóc, đầu móc câu thì vung   boong thuyền của du thuyền, dùng sức kéo xuống,  kiên cố. Cô nhẹ nhàng leo lên du thuyền, ngay  đó tiếng s.ú.n.g vang lên, bên  boong thuyền   thêm ba thi thể.
Thẩm Kiêu cũng trèo lên, Emir và Beauvoir ở  ca nô.
"Người trong tay tao, thả tao !"
Hai  đàn ông cao to chia  khống chế Đường Trường Phong và Đặng Mạt Lỵ, mặt Đường Trường Phong sưng vù như đầu heo, còn dính  ít máu,  đánh  thảm.
Trên  Đặng Mạt Lỵ cũng  vết thương, quần áo cũng  kéo tả tơi.
"Niệm Niệm, đừng quan tâm ,  báo cảnh sát !"
Đường Trường Phong kêu to,   lo lắng em gái sẽ xảy  chuyện,   quên mất mấy t.h.i t.h.ể  đất.
Đường Niệm Niệm ghét bỏ liếc một cái,  hai ngốc như , về  tháng ngày “chùi đ.í.t cho  ” nhất định  nhiều.
"Tao đếm tới ba, ngoan ngoãn thả , tao cho chúng mày   thây, nếu , chia năm xẻ bảy!"
Đường Niệm Niệm   bình tĩnh, nhưng vẻ mặt lạnh lùng của cô   cho   cảm thấy lạnh lẽo, hai tên côn đồ bất giác run rẩy, hai cái đùi cũng mềm nhũn.