Chuyện vệ sĩ quyết định như  ,  khi Đường Niệm Niệm đồng ý trở về sẽ hỗ trợ tìm mấy  lính đặc chủng xuất ngũ  võ nghệ cao cường, những   cũng  khó tìm, Thẩm Kiêu  quen   ít.
Rất nhiều lính đặc chủng xuất ngũ đều về nhà nghề nông, quá lãng phí nhân tài, còn  bằng   vệ sĩ cho Bảo Liên Sinh,  mấy năm   thể kiếm  một  tiền lớn về hưu.
"Niệm Niệm, lúc ở  núi con  nhận  Vương Khang Hổ?"
Bảo Liên Sinh lơ đãng hỏi, giống như đang  việc nhà.
" , con  thấy hình của ông  ở cục cảnh sát, ở năm về hưu  cuộc bình chọn Ngôi Sao Cảnh Sát, bức hình dán  tường."
Đường Niệm Niệm   tùy ý, nhưng trong lòng thì , trong lòng Bảo Liên Sinh  sinh nghi .
Bệnh đa nghi của tên  vốn  nặng, lúc ở  núi, khẳng định là ông  cũng nhận  Vương Khang Hổ , nhưng   tiếng nào, thật là cáo già.
"Trí nhớ của  trẻ tuổi  quá,  lúc tuổi còn trẻ nhớ  điện thoại  giỏi, hiện tại   nhớ ." Bà Bào hoà giải,  nhanh  hòa hoãn bầu  khí.
"Tháng năm  tha một ai, Niệm Niệm, Tiểu Thẩm, hôm nay hai con  cứu bác. Đại Ân khó chỉ  một câu cảm ơn, bác với bác gái  nhận con  con gái nuôi, con cảm thấy thế nào?"
Bảo Liên Sinh  ý nghĩ của ông , thật  ông    hoài nghi Đường Niệm Niệm quá nhiều, chỉ là ông   trải qua mấy chục năm mưa gió,  quen cẩn thận chặt chẽ ,  một vài dấu vết để  đầu mối thì ông  vẫn  hỏi rõ ràng.
"Vậy   con  gọi bác là cha nuôi? Quên  thôi, chúng  chung đụng thế   .”
Đường Niệm Niệm nổi da gà  , văn hóa cha nuôi chính là Hồng Kông truyền  đất liền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-865.html.]
Thật  ngay từ đầu là kết nghĩa  truyền thống,   bất kỳ ý nghĩa nào khác, nhưng  đó  một vài  gây sai lệch,  đến cha nuôi là liên tưởng đến chuyện lệch lạc, dần dà, cha nuôi  thành nghĩa .
Vẻ mặt Bảo Liên Sinh ngạc nhiên, ông   nghĩ Đường Niệm Niệm sẽ từ chối, Hồng Kông    bao nhiêu   nhà nhà  để con nhận ông   cha nuôi, con bé  đúng là  nể mặt ông .
"Làm con gái nuôi của bác sẽ  quà to,  cổ phần nắm giữ."
Vẻ mặt Bảo Liên Sinh  băn khoăn, lấy cổ phần  mồi nhử.
"Cổ phần thì thôi ,   bác   con cái ruột thịt, bác Bào, nếu bác thật sự  cảm ơn con thì về  chăm sóc việc  ăn của nhà con là  . Chúng  cũng xem như là bạn cùng chung hoạn nạn đồng sinh cộng tử , đừng đề cập tiền, dung tục!"
Đường Niệm Niệm suýt chút  đồng ý, nhưng cô vẫn chịu đau từ chối.
Bảo Liên Sinh  năm đứa con cái, một  ngoài như cô nắm giữ cổ phần thì giống ai, về  khẳng định sẽ  tranh chấp, phiền  chết, còn  bằng để Bảo Liên Sinh niệm tình ân tình của cô , về  quan tâm việc  ăn của nhà họ Đường.
Có điều Đường Niệm Niệm càng hi vọng, Bảo Liên Sinh có thể chủ động đưa một vài quà tặng tương đối thực tế cho cô, tiền mặt, châu báu, bất động sản cô đều thích, cô  kén chọn.
Bảo Liên Sinh  lời cô   cảm động vô cùng, hơn nữa còn cảm thấy muôn phần  hổ vì  đó  hoài nghi Đường Niệm Niệm. Một con bé  thế ,  ông   thể hoài nghi   chứ? Ông  quá   !
Vân Mộng Hạ Vũ
Bảo Liên Sinh   nhắc  chuyện cổ phần, y ́  tới tìm ông  bôi thuốc, bà Bào đẩy ông  trở về phòng bệnh.
Người của nhà họ Đường nhận  điện thoại của cảnh sát thì vội vàng hấp tấp  tới bệnh viện. Thấy Đường Niệm Niệm bình an, trái tim đang thấp thỏm của bọn họ mới an , còn Mục Anh Liên thì chân  mềm nhũn,   vững, suýt chút  ngã xuống.
Đường Trường Phong đỡ bà   xuống, Mục Anh Liên  con gái từ  xuống , lo lắng hỏi: "Hay là chụp CT , xem xem xương cốt   thương  ,  vài tổn thương ngoài mặt   ,  kiểm tra cẩn thận."