" kể cho cô , Từ Yến trung bình một tháng nhắc ly hôn một ,   tiểu đoàn trưởng Lục  đồng ý,   đồng ý, xem  là thật sự dự định ly hôn." Triệu Xuân Mai nhỏ giọng .
"Tiểu đoàn trưởng Lục ly hôn còn  thể tìm một hoàng hoa khuê nữ khác, Từ Yến Ly thì khó , cô  thật là mày ngu ngốc,   phụ nữ nào kết hôn  sinh com? Ôi chao, chắc   là cô   sinh  chứ?"
Triệu Xuân Mai giống như là phát hiện đại lục mới, phấn khích vỗ tường, tự nhủ: "Khẳng định là  sinh , nếu  thể sinh  sinh từ lâu!"
Vân Mộng Hạ Vũ
"  sinh con   , liên quan gì đến bà? Bà cho rằng ai cũng giống như bà,  sinh năm sáu đứa bé để chứng minh ý nghĩa sự tồn tại của bà? Triệu Xuân Mai, bà  một cái máy đẻ  cái gì đáng tự hào?"
Từ Yến đột nhiên xuất hiện ở bức tường, chửi ầm lên.
"Cô có thể sinh   sinh? Rõ ràng là  sinh , cô  sinh  thì  gì tự hào?”
Mặc dù bình thường Triệu Xuân Mai sợ Từ Yến, nhưng khi chửi  khí thế của bà   thể thua, dù  chồng của bà  là đoàn trưởng, chồng của Từ Yến chỉ là tiểu đoàn trưởng thôi.
"Bà quan tâm gì việc  sinh   . Triệu Xuân Mai, bà là rảnh rỗi   chuyện gì , suốt ngày chỉ  như bà tám,  chằm chằm chuyện   nhà     luyên thuyên! Cũng đúng! Một  phụ nữ nông thôn  học thức như bà, ngoại trừ sinh con , bà cũng    cái gì nữa,  hẳn là nên thông cảm bà!" Từ Yến  khẩy .
"Cô  văn hóa thì ghê gớm lắm , dựa  cái gì xem thường  nông thôn? Có bản lĩnh cô đừng ăn cơm, cơm ăn áo mặc của cô  cái nào   do  nông thôn trồng , cha cô   cũng là  nông thôn , cô mới   thành phố mấy năm  quên gốc , lời  cô dám   mặt quân trưởng Từ ?"
Triệu Xuân Mai tức giận bò lên  tường,   tường rào, chống nạnh mắng.
Không đợi Từ Yến , bà   chửi: "Há miệng ngậm miệng đều là xem thường  nông thôn, cô  năng lực lắm . Tuy   học thức, nhưng  cũng      cảm ơn,  nông thôn khổ sở trồng trọt nuôi sống  thành phố mấy , mấy  dựa  cái gì ghét  nông thôn?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-881.html.]
"   xem thường  nông thôn,  chỉ xem thường đồ bà tám nhiều chuyện mỗi ngày là bà, Triệu Xuân Mai bà đừng nhập nhằng khái niệm!"
" nhập nhằng gì? Chẳng  ban nãy cô   nông thôn? Chẳng  cô     học thức? Đồng chí Đường, cô  đây phân xử, cô cũng  thấy đúng ?”
Triệu Xuân Mai  kéo đồng minh, nhưng Đường Niệm Niệm  về phòng từ lâu, cô   dây  mấy chuyện phiền toái .
Từ Yến  khẩy một tiếng, giễu cợt : "Bà  nịnh bợ lấy lòng  , nhưng    để ý bà!"
"Ai nịnh bợ?    là cô, mỗi ngày gây gổ với  , ai thấy cũng ngại!"
"Bà kích động   gì? Đâm trúng tim đen của bà  hả? Đương nhiên   cần nịnh bợ  , chỉ   khác nịnh bợ  thôi!"
"Ai kích động, Từ Yến cô chẳng  chỉ là  một  cha  quân trưởng thôi ? Có gì đặc biệt hơn , cha cô  năng lực hơn nữa thì cũng  thể giúp cô sinh con, cô ngay cả quả trứng còn sinh  , năng lực của cô cái cứt!”
Triệu Xuân Mai  đ.â.m trúng chỗ đau, tức giận nhảy xuống tường, chạy đến tường của nhà Từ Yến, ngửa đầu mắng to.
Văn Thu Lan chạy tới, còn  mấy  phụ nữ khác, đều là họ hàng, bọn họ khuyên Triệu Xuân Mai trở về.
"Cô  nổi cáu với  cái gì, cũng    bảo tiểu đoàn trưởng Lục ly hôn với cô , ai bảo cô   sinh con, cô  là chỉ chọn quả hồng mềm để nắn bóp, ngang ngược gì chứ!"
Mặc dù Triệu Xuân Mai   khuyên nhủ, nhưng cơn tức vẫn  nguôi,  trong sân nhà  chửi.
Từ Yến  nhiều   tiến lên, nhưng  Văn Thu Lan kéo .