Sắc mặt đoàn trưởng Chu càng khó coi hơn, miễn cưỡng rặn  một nụ , : "Ý của  là, hàng xóm ăn mấy cái bánh nhân hẹ,  cần lấy nhiều đồ như , để chị dâu cô trả đồ , bà con xa  bằng láng giềng gần mà, vài ba cái bánh  đáng so đo như thế."
"Không  mấy cái bánh nhân hẹ, là mười hai cái, khẩu vị của  với Thẩm Kiêu đều kén hơn, bánh nhân hẹ chị dâu   ngon, ăn chùa nhất định  , cho nên  mới tặng  những món đồ .”
Đường Niệm Niệm giải thích một cách  chân thành, Triệu Xuân Mai đỏ mắt,  đầu sang chỗ khác thấp giọng .
"Chị dâu cô   rõ ràng, bà cũng thật là." Đoàn trưởng Chu  khan vài tiếng.
"Anh    cho chị dâu  cơ hội giải thích,    thấy,  còn bảo Thẩm Kiêu về  đừng  việc nhà,   thể nuông chiều vợ . Đoàn trưởng Chu,    ý kiến với . Trong nhà    “ông lớn”  quen, còn  dạy hư Thẩm Kiêu nhà ,  để tất cả đàn ông của khu gia thuộc đều trở thành  đàn ông gia trưởng giống như  ?"
Đường Niệm Niệm trào phúng chất vấn,  cho đoàn trưởng Chu chút mặt mũi nào.
Ngày đó  khi đoàn trưởng Chu tìm Thẩm Kiêu để tẩy não, ban đêm Thẩm Kiêu   với cô, lúc  cô   ý kiến với tên “ông lớn” , hôm nay   chạm  họng s.ú.n.g của cô.
Vẻ mặt đoàn trưởng Chu  đổi, u oán  về phía Thẩm Kiêu,  nó,  thằng nhóc  còn đ.â.m thọc,  nó thật   nghĩa khí chút nào!
Sự việc bên bọn họ  hấp dẫn  ít  tới, thấy là Đường Niệm Niệm và đoàn trưởng Chu ầm ĩ đều đồng loạt khuyên can.
"Trách , là   nắm rõ tình hình,  Xuân Mai vài câu, Tiểu Đường và Xuân Mai  quan hệ  nên   vài câu,   gì, xin , gây ảnh hưởng đến  !"
Ngữ khí đoàn trưởng Chu thản nhiên, còn đổ trách nhiệm lên  , ông  cảm thấy  đang  lấy đại cục  trọng, nhưng Đường Niệm Niệm  chịu nể tình ông .
Thật  cô  chán ghét loại đàn ông , ở bên ngoài thể hiện   mỹ, đồng nghiệp hàng xóm cũng khen  là  , nhưng đối xử với vợ con trong nhà thì cực kỳ hà khắc,   là hai bộ mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-899.html.]
"Đời sống vợ chồng nào   cãi , đầu giường cãi cuối giường lành là bình thường!"
"Đàn ông ở bên ngoài gây dựng sự nghiệp, phụ nữ chúng  ở nhà lo liệu trong nhà, Xuân Mai thím nhịn một chút là qua .”
Có một câu vang lên   đúng lúc, mà   còn là phụ nữ, chính là Hà Vọng Đệ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Câu   khiến đoàn trưởng Chu vô cùng hưởng thụ, tán thưởng liếc  Hà Vọng Đệ, thậm chí còn cảm thấy, vợ  qua  với Đường Niệm Niệm quá nhiều nên mới trở nên như bây giờ.
Trước  lúc vợ  với Hà Vọng Đệ  quan hệ , xưa nay  để ông  phiền lòng bao giờ, từ lúc Đường Niệm Niệm chuyển đến, vợ  càng ngày càng  tuân phục quản giáo, nói chuyện với ông  cũng càng ngày càng  xuôi tai.
"Đàn ông ở bên ngoài  việc là vì cống hiến cho gia đình, chẳng lẽ phụ nữ lo liệu việc nhà dạy dỗ con cái cũng   là cống hiến? Dựa  cái gì chỉ  phụ nữ nhẫn nhịn đàn ông?"
Đường Niệm Niệm phản bác, lời  cô  là sẽ xù lông.
Càng đáng buồn chính là,  thốt  lời  còn là phụ nữ.
"Đồng chí Đường cô  công việc,  thể   việc nhà, Xuân Mai   công việc, bà   ở nhà  việc nhà thì còn  thể  gì? Đồng chí Đường thế  là chuyện   của ,   gì cũng đúng!”
Hà Vọng Đệ nhếch miệng, cô  cảm thấy Đường Niệm Niệm  dụng ý  , cố ý đổ thêm dầu  lửa.
"Đồng chí Đường,   Xuân Mai  , gần đây   do nguyên nhân gì, dễ cáu gắt thấy rõ,  chuyện cũng  xuôi tai nữa, cũng khó trách đoàn trưởng Chu sẽ tức giận."
Hà Vọng Đệ  một câu  lạ lùng, đoàn trưởng Chu chỉ  cho tung hô cô  lên trời, những lời cô   đều là lời trong lòng của ông .