"Lần   sủi cảo chị bỏ thêm trứng gà, miến nhé!"
Đường Niệm Niệm  chân thành đưa  yêu cầu, sủi cảo và bánh nhân hẹ Triệu Xuân Mai  đều ngon, chỉ là trứng gà quá ít, rau hẹ quá nhiều,  khi ăn  uống một ly  đậm để xua mùi.
"Biết !"
Triệu Xuân Mai   tới cửa  vấp nhẹ, buồn .
Đây là  đầu bà   thấy cô gái  tính tình như Đường Niệm Niệm, ngay từ đầu bà  còn tưởng rằng Đường Niệm Niệm khó sống chung, dù  trông cô  lạnh nhạt, nhưng một thời gian ngắn  đó mới  thật  là Đường Niệm Niệm sống quá thật,  cái gì cũng   mặt, xưa nay  thầm  lưng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Không giống con ả thối tha Hà Vọng Đệ , ở trước mặt    hơn hát, phía  thì đ.â.m thật mạnh.
Hừ, về  bà  sẽ tính sổ với con ả thối tha !
Việc Đường Niệm Niệm cãi lộn với đoàn trưởng Chu, mới nửa ngày  truyền  trong quân đội,  nhiều  đều cảm thấy Đường Niệm Niệm  chiều sinh kiêu,   tôn trọng  khác.
Mặc dù cấp bậc của Thẩm Kiêu cao hơn đoàn trưởng Chu, nhưng Đường Niệm Niệm chỉ là  nhà, cô quá  nể mặt đoàn trưởng Chu.
Những lời bàn bên lề  Đường Niệm Niệm đều   thấy, coi như  thấy cô cũng sẽ  để ở trong lòng.
Đoàn trưởng Chu thì giải thích  cô,  cô tuổi còn nhỏ, chỉ đáng tuổi con ông  thôi, đỏng đảnh cũng bình thường, còn bảo   đừng bàn  tán  Đường Niệm Niệm nữa, gây ảnh hưởng  .
Những ngày gần đây  trong cuộc là Đường Niệm Niệm  bận rộn, bởi vì  con Bào Liên Sinh trở về quê, Đặng Trường Quang cũng dẫn theo đại phu nhân trở về, cô    tiếp khách.
Có điều hai   trở về cũng đúng thời điểm, quốc gia đang cần tài chính phát triển kinh tế,  hai phú hào siêu cấp  đầu tư,  một khởi đầu  , khẳng định phú hào bên Hồng Kông sẽ  theo chiều gió, sẽ hình thành phát triển .
"Bé Niệm, Bào Liên Sinh dẫn  ông  về nhà ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-901.html.]
Tối hôm đó, Đặng Trường Quang  chủ, mời Đường Niệm Niệm ăn tiệc, còn hỏi về Bào Liên Sinh.
Thời gian gần đây Đặng Trường Quang lên như diều gặp gió, trông trẻ hơn hồi ở Hồng Kông  nhiều, ông   bàn bạc với cán bộ chính phủ thành phố Thượng Hải tàm tạm , chính sách ưu đãi chính phủ cho ông   hài lòng,  khi trở về sẽ đầu tư cho thành phố Thượng Hải.
Không tới mấy năm, khoản đầu tư  sẽ  thể kiếm về, dường như Đặng Trường Quang  thấy  tài nguyên cuồn cuộn trong tương lai, ánh mắt  Đường Niệm Niệm cũng càng thêm hiền hòa.
"Đúng, thọ mạng của Bào lão phu nhân sắp tới,  lá rụng về cội." Đường Niệm Niệm nói chi tiết.
"Phúc phận của bà cụ đúng là  .”
Đặng Trường Quang thở dài, sống đến tám mươi bảy tuổi cũng  xem là thọ ,  khi c.h.ế.t  thể trở  quê cũ, còn  con trai bồi bạn, là  phúc.
Nghĩ đến con cháu bất hiếu trong nhà, tâm trạng của ông   khỏi sa sút.
"Phu nhân, Mạt Lỵ gần đây đang  gì?" Đường Niệm Niệm hỏi đại phu nhân.
"Mạt Lỵ  thi đại học, mời giáo viên về nhà học bổ túc, mỗi ngày học đến khuya khoắt." Đại phu nhân  .
Hiện tại ngược  là bà    chút thật lòng với Đặng Mạt Lỵ , đứa nhỏ   nghị lực, thông minh, quả quyết, đủ nhẫn tâm, là hạt giống .
"Cô  nhất định  thể thi đậu."
Đường Niệm Niệm  lòng tin với Đặng Mạt Lỵ.
"Vậy cũng  chắc, căn bản quá kém." Đặng Trường Quang quen miệng chê một câu.
Đường Niệm Niệm   quan tâm ông , lão già   đáng yêu bằng Bào Liên Sinh,  chuyện  dễ , vợ thì cưới ba , bên ngoài cũng  ít phụ nữ, sinh nhiều con   nhưng  quản giáo chặt chẽ,   đứa nào là  tiền đồ. Bào Liên Sinh thì  khéo tương phản, ngoại trừ tật  keo kiệt  ,  phương diện khác đều  , cho nên con gái của ông  cũng   tiền đồ.
Có điều cô cảm thấy, linh hồn của nhà họ Bào là Bào lão phu nhân, một cô gái  có thể vượng đời thứ ba, trái , thì là hủy hoạt đời thứ ba.