Nhà họ Đặng và nhà họ Bào chính là ví dụ tương phản điển hình.
Vợ chồng Đặng Trường Quang   nán  ở thành phố Thượng Hải lưu quá lâu,  khi ông  và chính phủ  bàn bạc xong hiệp nghị thì  dẫn theo hai vệ sĩ về Hồng Kông .
Phần thưởng của Đường Niệm Niệm và Thẩm Kiêu cũng  , hai vợ chồng đều là công bậc một, năm thuyền quân dụng vật tư, còn  hai mươi chiếc máy công cụ tiên tiến,  thêm Đặng Trường Quang và Bào Liên Sinh trở về, nhất định  là công lao bậc một. Còn  công bậc hai bắt đặc vụ ở căn cứ, cho nên, hiện tại Đường Niệm Niệm cũng là   huân chương lao động, một  công lao bậc một, một  công lao bậc hai, coi như ở quân đội cũng là nhân vật đụng  là phỏng tay.
Văn bản thăng chức của Thẩm Kiêu cũng  , hiện tại  là chuẩn đoàn cấp, lên tới phó sĩ quan, tốc độ thăng chức  còn nhanh hơn  tên lửa.
Việc vui đến nhà liên tiếp, mấy ngày nay, Đường Niệm Niệm nhận  thông báo, tài sản sung công của nhà họ Đường năm đó sẽ trả cho cô, bảo cô   thủ tục.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Đồ cổ, tranh chữ  một nửa là  rõ tung tích, chỉ tìm về  bấy nhiêu, còn  sáu căn bất động sản , hộ gia đình bên trong  dọn  , nhưng nhà ở  chút tổn hại."
Nhân viên công tác ngượng ngùng giải thích, đồng chí Đường là công thần quốc gia, nhưng bọn họ   bảo vệ chu  tài sản của đồng chí Đường, hổ thẹn!
"Anh vất vả !"
Đường Niệm Niệm  cảm thấy bất ngờ, cô vốn  ôm hi vọng với những đồ cổ, tranh chữ ,  ngờ còn  thể tìm về một phần ba, hiển nhiên chính phủ   cố gắng,   thành ý.
Nhân viên công tác dẫn cô  xem sáu căn bất động sản, đều là nhà kiểu tây  vườn hoa,  lớn  nhỏ, trong đó  ba căn  bảo tồn  .
"Ba căn    là sắp xếp cho  lãnh sự quán ở,  bảo dưỡng  ." Nhân viên công tác giải thích.
Ba căn khác thì là phân cho mấy gia đình ở, nên  chút thê thảm.
Cửa sổ  hỏng, vườn hoa  đào vung vãi, chỉ trồng rau củ, sàn nhà cũng  tổn hại nghiêm trọng, cũng may năm đó vật tư nhà họ Đường dùng xây nhà đều là vật tư , tu sửa sơ là  thể khôi phục nguyên trạng.
Hiệu suất bên chính phủ  cao,  tới mấy ngày   xong thủ tục trả  tài sản, danh sách đồ cổ, tranh chữ cũng  trong tay Đường Niệm Niệm, mặc dù chỉ một phần ba, nhưng  lượng cũng  ít.
Sau khi giao thiệp với các ban ngành liên quan xong xuôi, Đường Niệm Niệm lập tức bỏ đồ cổ, tranh chữ   gian, sáu căn bất động sản tạm thời bỏ trống,   sẽ tìm thợ thủ công tu sửa, về   thể cho thuê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-902.html.]
Cô còn dành thời gian  Đường Thôn một chuyến, đón “bà nhỏ”  yêu, còn thuận đường  đón thím Trương.
Một là trong nhà cần    quét dọn vệ sinh, hai là cô nhớ các món bánh  từ bột mì mà thím Trương  .
Thím Trương và bà cụ Đường mới quen  ,  đến một giờ  thành bạn vong niên, trò chuyện  ăn ý.
Hơn nữa Thím Trương  năng khiếu ngoại ngữ, bà  ở thành phố Thượng Hải một ,  tới nửa năm  học  phương ngữ của thành phố Thượng Hải, còn   sõi,  chợ, bán thức ăn, mua thức ăn      bà  là  bên ngoài.
Phương ngữ của thành phố Thượng Hải  giống phương ngữ của Chư Thành, hai  giao tiếp  chút chướng ngại nào. Thím Trương cố ý lấy lòng, nhắc tới các chuyện đầu  xóm  mới mẻ bà    tại thành phố Thượng Hải, khiến bà cụ Đường  đường  miệng  từng khép .
Đường Niệm Niệm nhếch miệng, quả nhiên  dẫn “bà nhỏ” nhà cô  dạo thêm, nụ  nhiều hơn khi ở Đường Thôn.
"Niệm Niệm, mấy cái   thật ?”
Sau khi đến quân đội,  thấy binh sĩ  gác ở cổng, bà cụ Đường lập tức sinh lòng tôn kính,  chuyện cũng nhỏ giọng.
"Thật, bà nội, thím Trương, xuống xe đăng ký ."
Đường Niệm Niệm  dừng xe xong. Người mới tới  đăng ký thông tin,  ghi rõ ràng thông tin cá nhân và hộ tịch.
Bà cụ Đường và thím Trương   mấy chữ, Đường Niệm Niệm lấy  bản đăng ký hộ khẩu của bọn họ,  nhanh    qua.
"Ai da, mồ hôi lạnh của thím đổ  nè.”
Sau khi lên xe, Thím Trương nhỏ giọng thầm thì.
"Không  việc trái với lương tâm,  gì  sợ, cô thật   tiền đồ, khó trách   chồng cô ức hiếp!"
Bà cụ Đường  chút khinh bỉ,  quên mất sự thật ban nãy bà  cũng run chân.