"Thím, loại đàn bà lăng loàn thế , nhất quyết  thể lấy về, về  trong nhà sẽ   cuộc sống thái bình!" Thím Trương khuyên nhủ.
"Chỉ cần  còn sống một ngày, chiếc giày rách  đừng hòng  cửa nhà họ Đường!"
Thái độ của bà cụ Đường  kiên quyết, cưới vợ thì cưới vợ hiền, đây là lời ông cụ thường xuyên  lúc còn sống. Vẻ ngoài chỉ là thứ yếu, cần nhất là phẩm hạnh đoan chính, hào phóng, tài giỏi.
Con dâu cả là Từ Kim Phượng mặc dù   ít tật, nhưng về mặt đúng sai cũng  phân biệt rõ ràng, hơn nữa nhát gan,  tà tâm nhưng   tà gan  chuyện ,  đủ sức đón nổi  dậy sóng.
Con dâu hai là Tuyên Trân Châu, bà   hài lòng, vẻ ngoài xinh , tài giỏi  cố gắng,  bên nhà  đẻ đều  dễ chung đụng,    gây sự.
Đối với con dâu út, yêu cầu của bà cụ Đường  chút cao, Đường Mãn Đồng là đứa  tương lai nhất bên trong ba đứa con trai,  gan,  đầu óc, tính tình cũng nhanh nhẹn, nếu cưới một  vợ nhỏ nhen hẹp hòi, khẳng định  quản  con trai út. Cho nên lúc bà cụ Đường sai  giới thiệu  yêu,  yêu cầu chính là: Tính cách điềm đạm, đoan trang, hào phóng, có thể giải quyết  việc.
Kiều An Na    điểm nào phù hợp.
Bà cụ Đường càng nghĩ càng giận, bỗng nhiên  dậy,   gọi điện thoại mắng nghịch tử, ngàn chọn vạn chọn, chọn  một chiếc giày rách thế . Bà   chửi cho tên nghịch tử   ngóc đầu lên !
"Bà nội, chú út cũng buồn mà, bà để chú  hòa hoãn !"
Đường Niệm Niệm gọi bà cụ .
Vân Mộng Hạ Vũ
"Nó còn buồn? Vẫn nhớ thương con hồ linh tinh ?" Bà cụ Đường nổi trận lôi đình.
"Thím, dù   yêu  một  thời gian, khẳng định  tình cảm, xem như là con ch.ó con mèo, nuôi lâu cũng  lưu luyến mà!" Thím Trương khuyên nhủ.
"Yêu con hồ ly tinh , còn  bằng nuôi chó mèo, Bách Tuế còn hiểu chuyện hơn ả !”
Bà cụ Đường chịu  khuyên nhủ ,  xuống quạu quọ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-938.html.]
Bách Tuế  gọi tên ngóc đầu chó lên, ánh mắt đắc ý, nó là vua chó, khẳng định  hơn chú út  mù của chủ nhân.
Qua ba ngày, cuối cùng Đường Mãn Đồng  tới cửa,  vẻ tinh thần cũng  tệ lắm, bà cụ Đường   thấy   thì lập tức vả một cái.
"Đồ  mù, chọn  cái loại như thế,   cần sỉ diện nhưng bà đây cần sỉ diện. Đã cắt đứt sạch sẽ với  phụ nữ  ?"
"Đừng đánh nữa,  cắt đứt, hôm qua cô  tới tìm con nhưng con   để cô   cửa. Ối ui,  nhẹ thôi!"
Đường Mãn Đồng ôm đầu chạy trốn, nhưng vẫn  vả  nhiều cái.
"Cô  còn    hổ  tìm con? Phụt, ngay cả thể diện cũng  cần. Mãn Đồng,  cảnh cáo con, nếu con dám qua mặt  lui tới với con hồ ly ,  sẽ đánh gãy hai chân con,  đó đuổi  khỏi cửa nhà họ Đường thì về  con đừng gọi  là , cũng đừng  viếng mồ mả cho cha con, đừng để cha con tức giận đến mức nhảy  khỏi mộ, vả cho con một bạt tai!"
Vẻ mặt bà cụ Đường  nghiêm túc, bà  chắc chắn    đùa.
Đường Mãn Đồng dám lá mặt lá trái, bà  sẽ đuổi tên nghịch tử   khỏi gia môn, về  bà  chỉ  hai đứa con trai.
"Mẹ, con  gặp cô !"
Đường Mãn Đồng   thái độ bà cụ quyết tuyệt, trong lòng run sợ, cũng cam đoan một cách  nghiêm túc.
Ba hôm nay    nghĩ rõ ràng , về  sẽ  tâm  ý xây dựng sự nghiệp, hôn nhân đại sự sẽ tùy theo duyên.
Lúc  bà cụ Đường mới yên tâm,  điều chờ  khi Đường Mãn Đồng  , bà   căn dặn Đường Niệm Niệm: "Con chú ý chú út con nhiều vô, nó ngu dữ lắm, đừng để con hồ ly tinh  vài lời dỗ ngon dỗ ngọt,  đó rơi mấy giọt mắt giả tạo rù quến nó c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt!”
"Biết , bà nội yên tâm !"
Đường Niệm Niệm cam đoan, cô chắc chắn sẽ  chằm chằm.