Lúc  khi cô   thấy    tranh luận cùng những  phương Tây, chỉ  điều tiếng Anh của cô    lắm, khẳng định sẽ  cãi  ,  thêm lúc  cô  vẫn   bánh mì hình hoa,  thể  luận điểm phản đòn  phương Tây. Cho nên cô  nhịn xuống, về  sẽ luôn  cơ hội vả thẳng mặt của những  phương Tây đó.
Triệu Xuân Mai đột ngột  lên, kích động mắng: "Bọn quỷ Tây chúng nó  ăn  gì ngon ? Cà phê đắng như thuốc cũng xem là bảo bối, bọn họ  mặt mũi   bánh mì của chúng    bánh mì ngon, lúc chúng   bánh mì, bọn quỷ Tây còn đang cởi truồng ăn thịt sống đấy!"
"Không sai,  phương Tây đúng là  bao giờ ăn  cái gì ngon.”
Đường Niệm Niệm  đồng ý, ẩm thực văn hóa của  phương Tây giống như lịch sử của bọn họ, một trang giấy cũng   hết.
Triệu Xuân Mai  cổ vũ càng kích động, lớn tiếng : "Nếu   thành lập nhà máy,   việc  sẽ bao hết, phụ nữ trong thôn  ai ai cũng  bàn tay khéo léo, bánh mì hình hoa họ  khẳng định sẽ khiến  phương Tây rớt con mắt!"
Đường Lục Cân cũng  kích động, mong đợi  về phía chị hai, trong lòng cô   chắc,   nhà máy bánh mì hình hoa  rốt cuộc  thể thành lập  .
"Hội quảng giao mùa xuân chắc chắn  dự , nếu tranh thủ thời gian, hẳn là có thể tham gia hội quảng giao mùa thu." Giọng điệu của Đường Niệm Niệm  quá xác định.
Nếu như là thành lập nhà máy tại Đường Thôn, cô nhất định  thể nắm chắc thời gian.
Vân Mộng Hạ Vũ
 ở quê Triệu Xuân Mai, cô  quá nắm chắc, chỉ sợ cán bộ và  dân bên   phối hợp.
"Tiểu Đường, bánh mì hình hoa  thật sự  thể thành lập nhà máy? Có thể kiếm tiền của  phương Tây?"
Triệu Xuân Mai cầm một cái bánh mì hình hoa, đến bây giờ bà  vẫn  dám tin tưởng, cảm thấy giống như đang  mơ.
"Có thể thành lập nhà máy    xem tình hình phối hợp bên quê của bác." Đường Niệm Niệm .
"Phải phối hợp thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-944.html.]
Triệu Xuân Mai vội vã hỏi.
"Thứ nhất, cán bộ nơi đó nhất định  ủng hộ hết ,  thể giở thói quan liêu. Thứ hai, dân chúng địa phương  tuân phục quản lý,  thể  chủ nghĩa cá nhân, hai điểm  nhất định   , nếu  nhà máy sẽ  thành lập !"
Đường Niệm Niệm  hai điểm, cũng là hai điểm cực kỳ trọng yếu.
Chỉ cần hai điểm  thành công, bất cứ lúc nào nhà máy cũng  thể  thành lập.
Vẻ mặt Triệu Xuân Mai do dự, bà   dám cam đoan, thành lập nhà máy   việc nhỏ, bà   trở về thương lượng với chồng một phen, nhưng bà  thật lòng hi vọng  thể thành lập nhà máy bánh mì hình hoa, cuộc sống của   quê  thể ấm no.
"Nếu như chị dâu thật sự  thành lập nhà máy bánh mì hình hoa  thì hãy về nhà khảo sát.   thể cung cấp tài chính, cam đoan tiêu thụ, cái khác   thể cam đoan!”
Đường Niệm Niệm  càng ngay thẳng hơn, nhà máy bánh mì hình hoa  đối với cô, thành lập   cũng  đáng kể, coi như thật sự  , cô cũng dự định để Đường Lục Cân và Đường Đông Cường luyện tập, cô chỉ bỏ tiền,  can thiệp việc khác.
"Được,  sẽ gọi điện thoại về quê hỏi thử,  hồi âm sẽ  với cô.”
Triệu Xuân Mai gật đầu đồng ý, bà  cảm thấy   quê sẽ sẵn lòng.
Có  bỏ tiền, còn bảo đảm doanh thu, chuyện  như  chỉ cần là  chút đầu óc thì sẽ đồng ý.
"Chị dâu, nhà máy quần áo chị   ngóng  gì ?" Đường Niệm Niệm hỏi nhà máy quần áo.
Năm ngoái  bảo Triệu Xuân Mai  ngóng , bây giờ vẫn   tin tức.
"Chuyện nhà máy quần áo   phức tạp,  qua tay sáu  , hiện tại là sĩ quan hậu cần Hoàng thuộc ban hậu cần quản lý,    tìm sĩ quan mấy , sĩ quan Hoàng  một đống sổ nợ của nhà máy quần áo rối mù, ai tiếp nhận thì  đó  may, còn khuyên  đừng chạm !"
Triệu Xuân Mai báo cáo chi tiết, sĩ quan Hoàng  quan hệ  tệ lắm với ông Chu nhà bà , ăn   độ tin cậy  cao, nhưng bà  vẫn    cam tâm.