Đường Niệm Niệm gọi cho Minh Chấn Hưng, chờ  khi   kết nối, cô hỏi: "Bên Cao Vũ Huy thế nào?"
"Anh  mất tích,  tóm  đồng bọn của  !"
Giọng điệu Minh Chấn Hưng ảo não,  lúc điện thoại gọi tới, ông   giáo huấn thuộc hạ, công lao  đưa tới cửa vẫn  giữ , một con  lớn như  cứ thế  mất dấu.
"Anh   đến trường học, bắt Nghê Quân Lan, còn  thể  bạn học của cháu, bây giờ cháu sẽ  qua xem !"
Đường Niệm Niệm suy đoán Đồng Hiểu Phương cũng  bắt, nhưng cô nghĩ mãi mà  rõ,  Nghê Quân Lan gặp  chuyện ?
"Tiểu Đường, chú sẽ bảo  qua đó, cháu đừng..."
Minh Chấn Hưng còn   xong, điện thoại  cúp, chuỗi tiếng tút tút liên tiếp vang lên, ông  đành  nuốt trở  những lời  đến bên môi, dù  võ nghệ của con bé đó lợi hại, hẳn là  xảy  chuyện gì.
Ông   gọi điện thoại cho thuộc hạ, bảo bọn họ  theo Cao Vũ Huy: "Nhất định  bảo vệ con tin an , còn  an  của đồng chí Đường Niệm Niệm!"
Minh Chấn Hưng ấn huyệt Thái Dương, trong lòng  chút uất nghẹn. Ông  thích động tay động chân đánh , những việc động não  quá mệt mỏi với ông , dù  đầu óc của ông    tinh khôn cho lắm.
Mẹ nó,   bọn quỷ Nhật gặp phun trào núi lửa mỗi ngày ,  đến bây giờ vẫn   diệt quốc?
Thực sự  , ông  sẽ chờ lệnh  tiến công bọn quỷ Nhật, Hoa Hạ sẽ  tăng thêm tài nguyên, tránh cho giống như bây giờ, đặc vụ bắt  hết diệt  dứt, uất nghẹn c.h.ế.t  .
Đường Niệm Niệm lái xe đến trường học, đến ký túc xá , Viên Hồng Mai  ở đây, chồng và con của cô   đến đây, trong  thời gian  cô  đang ở nhà nghỉ.
Lưu Đan Hà đang  sách.
"Đồng Hiểu Phương ?" Đường Niệm Niệm  tại cửa hỏi.
"Cô Nghê bảo cô  tới văn phòng ."
"Gọi   bao lâu ?"
"Một giờ , xảy  chuyện gì?" Lưu Đan Hà  cảm nhận  lạ lùng, đặt quyển sách xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-983.html.]
"Không  gì, chị  sách !"
Đường Niệm Niệm xoay  rời , thời điểm Nghê Quân Lan gọi điện thoại tới là ba mươi sáu phút , cô  và Đồng Hiểu Phương  Cao Vũ Huy bắt chung.
"Có  Hiểu Phương  xảy  chuyện   ?"
Lưu Đan Hà đuổi theo.
", nhưng chị đừng hỏi, cũng đừng  với những  khác, chị hãy coi  !"
Vẻ mặt Đường Niệm Niệm  nghiêm túc, hẳn là   Cao Vũ Huy  vũ khí, cô  thể để cho Lưu Đan Hà  liên luỵ .
Vân Mộng Hạ Vũ
"Được, em cẩn thận chút!"
Lưu Đan Hà đồng ý, cô  hiểu ý của Đường Niệm Niệm,   giúp  gì,  cô  sẽ   loạn thêm.
"Không  !"
Đường Niệm Niệm  , sải bước .
Cô đến văn phòng của Nghê Quân Lan . Cửa  mở , ghế ngã  mặt đất, ống  của điện thoại bàn rũ xuống giữa  trung,  mặt đất còn  túi của Đồng Hiểu Phương, cho thấy Cao Vũ Huy là đột ngột xông tới,  đó dẫn hai  .
Hiện tại là nghỉ hè, nhưng trong trường học còn   ít sinh viên, cũng   ít giảng viên ở trong trường học, Cao Vũ Huy dẫn hai  , hẳn là    thấy.
Đường Niệm Niệm ở  lầu dạy học, gặp  một  đàn ông,  đó gọi cô .
"Người  chạy về hướng vùng ngoại thành, Cao Vũ Huy lái xe."
Người đàn ông là thuộc hạ của Minh Chấn Hưng, cố ý tới thông báo.
Đường Niệm Niệm nhẹ gật đầu, lái xe hướng về phía vùng ngoại thành. Cô  để ý  đàn ông mặc thường phục  lưng, cô ưa hành động một .
Người đàn ông mặc thường phục  khổ một tiếng,   còn định quá giang một chuyến xe cơ đấy. Hết cách,   đành  cưỡi xe đạp chạy về hướng vùng ngoại thành,  nhanh xe hai bánh   xe bốn bánh bỏ  xa xa.
Đường Niệm Niệm  tới vùng ngoại thành, phát hiện một chiếc xe trống tại chân núi,  xe  mùi thơm nhàn nhạt, là mùi nước hoa   Nghê Quân Lan.