Trời  sáng, các chiến sĩ  mặt trận  nghỉ ngơi ngắn ngủi đều tỉnh dậy, miễn cưỡng nâng cao tinh thần, chuẩn  nghênh đón vòng chiến đấu tiếp theo.
Thượng cấp mệnh lệnh cho bọn họ, là thủ vững đến giây phút cuối cùng, quyết  thể để cho quân địch chiếm lĩnh khu vực  địa thế cao .
Cho nên, coi như đánh tới hết đạn cạn lương, coi như chỉ còn  một , lá cờ năm   vẫn  cắm ở khu vực !
Vu Quang Viễn nhem nhuốc vết m.á.u  mặt cầm kính viễn vọng xem xét động tĩnh doanh doanh trại địch ở phía đối diện. Tiểu đoàn trưởng, phó tiểu đoàn trưởng đều hi sinh , chỉ đạo viên  thương nặng, hôn mê bất tỉnh, hiện tại   là quan chỉ huy tối cao mặt trận, sẽ chỉ huy chiến dịch tiếp theo.
Lúc  Vu Quang Viễn vô cùng chật vật,   sự hăng hái khi trở về thăm  , tay trái của   đang đắp bột, gương mặt  đạn b.ắ.n cháy một vùng thịt, m.á.u thịt be bét, đùi  cũng trúng đạn, chỉ  thể quỳ  mặt đất.
"Quân thù sắp tiến công , chuẩn  chiến đấu!"
Vu Quang Viễn lạnh lùng  lệnh,   ,    lẽ  trở về .
May mắn    cử hành hôn lễ, sẽ   chậm trễ Nghê Quân Lan.
Các chiến sĩ  mặt trận đều tiến  trạng thái chiến đấu,  vẫn  hảo  chịu chút tổn hao nào gần như  tồn tại, mỗi chiến sĩ đều  thương,  mặt đều là vết máu,  vài chiến sĩ  thương  nặng, nhưng vẫn còn giơ súng.
"Vợ  tháng  sinh em bé, cũng   sinh  trai gái.  vẫn  đặt tên cho em bé!" Một chiến sĩ  khuôn mặt thật thà  giọng  chút tiếc nuối.
Anh   sợ chết, nhưng   vẫn tiếc nuối vì  thể chờ đợi  đến ngày con  sinh ,  thể  đứa trẻ gọi   là cha.
"Anh  lá thư bỏ trong túi, bất kể sinh trai  gái, đều đặt là Thắng Lợi!"
Một chiến sĩ  khuôn mặt nhã nhặn bên cạnh hiến kế,   hi vọng chiến dịch  Thắng Lợi, về  con cái sẽ  cần đánh trận nữa.
"Thắng Lợi ,  đặt Thắng Lợi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-995.html.]
Binh sĩ chất phác móc  hộp t.h.u.ố.c lá từ trong túi, cũng   bút, thấm chút m.á.u ở   tại  lên giấy hộp t.h.u.ố.c lá mấy chữ “Em bé tên là Dư Thắng Lợi.”
Sau khi  xong,   xếp giấy , trịnh trọng nhét  trong túi, còn nhẹ nhàng vỗ nhè nhẹ, nhếch miệng .
"Đồ chó Nhật sắp tới, đệt… Tổ tông nhà chúng nó, cha mày g.i.ế.c c.h.ế.t chúng mày!”
Bên cạnh  một chiến sĩ chửi lời thô tục, thần kinh tất cả   căng thẳng, quân thù sắp tiến công .
Trận huyết chiến sắp nghênh đón,   sẽ mất thêm bao nhiêu  em?
Vân Mộng Hạ Vũ
Thần kinh của   đều vô cùng hăng hái, nhưng tâm trạng thì nặng nề, bởi vì bọn họ , tất cả bọn họ sẽ đổ  mặt trận , nhưng bọn họ hi vọng, có thể kiên trì thêm mấy ngày, chịu  tới khi bộ đội tiếp viện đến.
Vu Quang Viễn từ bên trong kính viễn vọng thấy  quân thù lít nha lít nhít ở chân núi, còn  đại pháo  bày biện song song, họng pháo đang nhắm ngay khu vực bọn họ, hiển nhiên   quân địch  nhất quyết   khu vực , chúng  bổ sung thêm  ít vũ khí.
"Đồ chó Nhật!"
Vu Quang Viễn nhả  một ngụm máu,  chiến đấu  khẳng định sẽ càng tàn khốc hơn,  lẽ   và các  em đều sẽ chết, nhưng    sợ.
Chỉ là trong lòng sẽ  chút tiếc nuối.
Anh  còn  kết hôn mà!
Quân địch ở chân núi  nhúc nhích, bọn họ đang chuẩn  b.ắ.n đại pháo, hiển nhiên là  g.i.ế.c c.h.ế.t bọn họ.
Vu Quang Viễn bảo các binh sĩ trốn  trong chiến hào,   thì tiếp tục cầm kính viễn vọng quan sát tình hình.
Bên trong kính viễn vọng xuất hiện một hình ảnh  quái đản, tên lính nhét đạn pháo đột nhiên ngã xuống, ngay  đó  một tên  b.ắ.n ngã,  một tên,  một tên… Giống như quăng sủi cảo, cái   quăng xuống sẽ đến cái tiếp theo.