Xuyên Về Thập Niên 80 Làm Học Bá - Chương 57

Cập nhật lúc: 2025-06-14 02:42:34
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy ngày Tết, điều khiến Lâm Cảnh Lan ngờ tới là: chỉ nhà Cố Bàn Bàn mang quà đến nhà cô, mà đó gần như từng nhà từng nhà đều lượt đến thăm.

Bố của Triệu Ngọc Mai nắm tay Lâm Cảnh Lan lời cảm ơn ngớt:

“Cảnh Lan , cô chú thật sự cảm ơn cháu thế nào mới đủ. Cháu giúp Ngọc Mai còn nhiều hơn tất cả thầy cô cộng !”

Lâm Cảnh Lan vội xua tay:

“Cô ơi, cô quá lời ạ.”

Mẹ của Triệu Ngọc Mai cũng nhận lỡ lời, vội chuyển chủ đề:

“Cảnh Lan, cháu việc gì cứ đến tìm cô chú, chỉ cần là việc tụi cô chú giúp thì tuyệt đối sẽ từ chối.”

Lâm Cảnh Lan thực sự cảm động. Cô giúp bạn học ôn bài, tuy mất ít thời gian và công sức, nhưng khi thấy thành tích của các bạn tiến bộ thật sự, cô cảm thấy vô cùng mãn nguyện .

Cô thật ngờ, hành động khiến phụ của các bạn cảm kích đến , từng nhà đều mang quà đến tận nơi để chúc Tết và lời cảm ơn.

Giúp vốn dĩ là một việc khiến vui vẻ, nay thấy giúp thật lòng ơn, cảm giác đó khiến cô ôm mặt thốt lên: đúng là tuyệt vời quá !

Chỉ bố của Giang Hảo là mang theo quà cáp, nhưng cũng đến tay . Nhìn thấy món đồ họ cầm tay, Lâm Cảnh Lan chỉ dở dở

là một tấm cờ đỏ to tướng thêu bốn chữ “Lương sư ích hữu” (Thầy giỏi bạn ).

Hơn nữa đường đến, hai mỗi kéo một góc cờ, giương cao phấp phới mà .

Lâm Cảnh Lan thật chui xuống đất trốn luôn. Thời đại , đúng là độ "mất liêm sỉ" của cao đến khó tin...

Tất cả quà cáp mà mang tới đều Lâm Sơn nhận phòng , cho Lâm Cảnh Lan Chu Huệ đụng đến.

Lâm Cảnh Lan thấy Lâm Sơn đem vài túi quà ngoài, chẳng là mang cho nhà ai, còn lén lút bán một món. Có cô bắt gặp ông đang đếm tiền!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-lam-hoc-ba/chuong-57.html.]

Phần quà còn — mấy món ăn vặt chẳng đáng bao nhiêu — thì ông giấu trong phòng tự ăn một , chẳng buồn hỏi han gì tới cô Chu Huệ.

Lâm Cảnh Lan Lâm Sơn mà chỉ thấy khinh thường.

Trước đây cô còn lo ông chiếm tiền nhuận bút của , còn định nghĩ cách để đối phó.

Giờ thì khỏi lo gì hết, vì những việc ông quá mất mặt !

Dù ông cái danh “cha ruột”, nhưng hành vi thì thật thể chấp nhận .

Còn vài ngày nữa là nhập học, nhưng Lâm Cảnh Lan tiếp tục sống cùng một mái nhà với luôn dòm ngó tiền của như Lâm Sơn.

Nhân lúc ông ngoài bán quà, Chu Huệ cũng chợ mua thức ăn, cô liền thu dọn đồ đạc, để một mảnh giấy nhắn, thẳng tới bến xe.

Ký túc xá mở cửa, nên Lâm Cảnh Lan đến nhà cô Hàn.

DTV

Khi thấy Lâm Cảnh Lan đột ngột đến, cô Hàn giật , khi thấy cô thương tích gì, tinh thần cũng , mới nhẹ nhõm thở phào.

Lâm Cảnh Lan chút áy náy:

“Cô Hàn, thật sự là em thể ở nhà thêm nữa. Em đột ngột đến nhà cô là phiền …”

em thật sự tìm ai. Cô ơi, mấy ngày nữa mới nhập học, cô giúp em tìm một chỗ trọ ạ? Em sẽ trả tiền thuê nhà.”

Cô Hàn sửng sốt:

“Sao ở nhà nữa?” Rồi lập tức dịu giọng: “Không cần tìm trọ , nhà cô còn phòng trống, cứ ở đây .”

Lâm Cảnh Lan khẽ khổ:

“Cô cũng tính ba em đấy, trong mắt ông chỉ tiền, chẳng tí tình nghĩa nào cả.”

Loading...