Khi Lâm Cảnh Lan vội vã chạy đến lớp thì phần lớn các bạn học sinh chỗ, ai nấy đều mang vẻ mặt căng thẳng. Cả phòng học yên tĩnh đến mức thể thấy tiếng kim rơi, một ai lên tiếng.
Cô Hàn thấy Lâm Cảnh Lan bàn, liếc mắt một vòng quanh lớp:
“Đủ hết nhỉ? Vậy cô bắt đầu chép đáp án lên bảng.”
Mọi ánh mắt lập tức dán chặt bảng như xuyên thủng mặt bảng luôn .
Triệu Ngọc Mai căng thẳng đến mức bóp c.h.ặ.t t.a.y Lâm Cảnh Lan, lực mạnh tới nỗi cô đau. Trong lòng Triệu Ngọc Mai, mỗi nét phấn mà cô Hàn lên bảng như thể đang khắc tim cô.
Trái , Lâm Cảnh Lan tự tin với bài của , hề căng thẳng.
Cứ mỗi cô Hàn xong đáp án của một câu, lớp vang lên những tiếng hò reo và tiếng than trời cùng lúc. Ai đúng thì mừng rỡ, ai sai thì ủ rũ.
Chỉ Lâm Cảnh Lan từ đầu đến cuối vẫn giữ vẻ bình tĩnh, biểu lộ chút cảm xúc nào.
Sau khi cô Hàn chép xong đáp án tất cả các câu, cô vỗ vỗ tay phủi bụi phấn :
“Cho dù kết quả cuối cùng sai, nhưng nếu bước tính toán đó đúng thì khi chấm bài, giáo viên vẫn sẽ cân nhắc cho điểm theo từng bước. Mọi tự ước lượng điểm giấy nộp .”
Cả lớp lập tức lao tính toán điểm của một cách luống cuống.
Cô Hàn đang về phía Lâm Cảnh Lan thì một học sinh kéo hỏi:
“Cô ơi, câu bốn em như thế …” giấy giải thích, “Từ đây trở về là đúng, nhưng em sai một con ở bước , đó thì sai hết luôn…”
Viết xong, học sinh ngẩng lên hỏi:
“Cô thấy thì bao nhiêu điểm ạ?”
Cô Hàn trầm ngâm một lúc:
“Chắc ba bốn điểm.”
Học sinh đó xụ mặt:
“Chỉ ba bốn điểm thôi …”
Có mở đầu, lập tức cả lớp nhào lên vây quanh cô Hàn. Ai cũng thấy chỗ chắc, hoặc khi tự ước điểm xong thì vẫn thấy yên tâm, cô giúp xem một lượt cho chắc ăn.
Cô Hàn chăm chú lắng từng kể cách bài lúc thi đưa ước lượng điểm.
Triệu Ngọc Mai chen đám đông quanh cô Hàn mà sang Lâm Cảnh Lan kể từng câu cô .
Lâm Cảnh Lan cẩn thận phân tích từng câu:
“Câu một trọn điểm… câu hai cũng … câu ba kết quả đúng, nhưng đoạn của vấn đề, chắc trừ hai điểm. nếu chấm để ý thì cũng thể trừ…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-80-lam-hoc-ba/chuong-83.html.]
Sau khi tính xong hết các câu, trong lòng Lâm Cảnh Lan tổng kết:
“Ước chừng 84 điểm.”
Triệu Ngọc Mai trợn mắt:
“Tớ cứ tưởng bài thi Toán tớ dở lắm, chắc 70 điểm chứ…”
Lâm Cảnh Lan nhún vai cô:
“Vừa từng câu đều do tụi ước chung, thấy gì đúng ?”
Triệu Ngọc Mai lắc đầu.
Lâm Cảnh Lan mỉm :
“Vậy là . Nếu bài đúng như với tớ thì sai cùng lắm chỉ chênh 3 điểm thôi.”
“Cậu thi môn Toán từ 81 đến 87 điểm.” Lâm Cảnh Lan , “Rất .”
Triệu Ngọc Mai gật đầu liên tục:
“Vậy là tớ mãn nguyện lắm luôn…”
Vì quanh cô Hàn đông quá, nhiều bạn sốt ruột mãi mà đến lượt . Quay đầu thấy Lâm Cảnh Lan giúp Triệu Ngọc Mai ước xong điểm, năng chắc chắn, Triệu Ngọc Mai cũng tin răm rắp, thế là họ cũng tìm tới Lâm Cảnh Lan.
“Học bá, giúp tớ ước điểm với!” Hồng Trạch là đầu tiên bước tới, đặt giấy nháp lên bàn cô cầm bút bắt đầu đáp án.
Nét chữ của Hồng Trạch thẳng tắp, rõ ràng, góc cạnh cứng cáp. Lâm Cảnh Lan nhận tốc độ của nhanh, gần như ngang bằng tốc độ của cô.
Mỗi xong một câu, trong lòng Lâm Cảnh Lan càng ngạc nhiên thêm vài phần. Đến khi cộng hết điểm , cô giấu vẻ kinh ngạc:
“Cậu chắc chắn những gì giờ giống hệt lúc bài thi chứ?”
Hồng Trạch gật đầu:
“Cùng lắm là sai khác mấy từ quan trọng.”
Lâm Cảnh Lan :
“Vậy thì điểm Toán của 92.”
Hồng Trạch gật đầu, mặt biểu lộ gì. Lâm Cảnh Lan hiểu ngay — điểm càng cao thì ước lượng càng chính xác, chắc chắn Hồng Trạch cũng nắm rõ . Ngược , điểm thấp thì khó ước hơn, vì lúc bài thường nhớ rõ gì.
DTV
Hồng Trạch cầm tờ giấy nháp, hỏi cô:
“Cậu đoán bao nhiêu?”
Mặc dù Hồng Trạch hỏi lớn tiếng, nhưng lớp học đang ồn ào chợt yên lặng một cách kỳ lạ, tất cả đồng loạt đầu Lâm Cảnh Lan.