Hắn theo bản năng thoáng qua phía Tần Thục Huệ nhưng chỉ thấy lái xe nãy, thế liền kỳ quái hỏi: "Dì Tần, Phương Thanh Nghiên ?"
Tần Thục Huệ câu hỏi của hỏi cho sửng sốt: "Vừa Thanh Nghiên xuống núi ?"
"Bọn cháu vẫn luôn ở chân núi nhưng thấy ai cả!" Lục Khiên đầu bốn phía.
Chỉ một con đường xuống núi, nếu Phương Thanh Nghiên xuống thì khả năng bọn họ sẽ thấy, đây đến tột cùng là chuyện gì xảy ?
Tần Thục Huệ cũng nóng nảy: "Sao thể, rõ ràng dì thấy con bé xuống núi.
Vừa gặp con bé là cháu, cháu thấy con bé ?"
Lục Khiên lắc đầu, thấy bộ dáng lung lay sắp ngất của Tần Thục Huệ, vội vàng an ủi: "Dì, dì đừng vội, cháu giúp dì tìm!"
nên tìm đây?
Người cứ như biến mất một cách kỳ lạ, bọn họ một chút manh mối cũng .
Lần tới đây Lục Khiên chỉ dẫn theo hai , một là vệ sĩ Tần Kiệt, ngoài còn một tài xế chuyên nghiệp, kêu hai họ nhớ xem thấy nào khả nghi xuống núi .
Hiện tại chỉ thể tính đến trường hợp nhất là Phương Thanh Nghiên gặp chuyện gì bất trắc! Cô gái trẻ tuổi xinh như , theo dõi cũng quá bình thường...
mà, hai họ đều manh mối gì.
Lục Khiên nhắm mắt suy tư, thật trí nhớ của , bây giờ nghĩ kỹ mới phát hiện chỗ đúng.
Hắn hỏi Tần Thục Huệ: "Hai gặp một bà lão dẫn theo hai đàn ông trẻ tuổi lên núi ?”
Tần Thục Huệ nhớ một chút, lắc lắc đầu: "Chúng từng thấy lên..."
Đã qua tiết Thanh Minh, bình thường ít lên mộ phần.
Hơn nữa đàn ông trẻ tuổi trong thôn Thương Thủy phần lớn đều ngoài việc, những ở trong thôn đều là lớn tuổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-chi-can-lam-giau-thu-khac-khong-quan-trong/chuong-189.html.]
Lục Khiên câu trả lời , nhíu mày: "Ba từ lúc lên núi đến lúc xuống núi chỉ mất hơn mười phút..."
Có một điểm còn , đó là trong hai đàn ông trẻ tuổi một khiêng một cái bao tải, khi lên núi cái bao tải hình như trống nhưng lúc xuống núi cái bao tải ngược phồng hơn so với lúc khi lên núi!
Lúc cho rằng trong bao tải đựng đồ cúng, hiện tại nghĩ thì hình dạng bao tải trông giống như là bên trong!
Mấy rõ ràng là thừa dịp tài xế nhà Phương Thanh Nghiên lên núi mới bắt đầu hành động.
Nhất định là bọn họ trộm với tài xế chuyện, tìm Phương Thanh Nghiên, mà Phương Thanh Nghiên sẽ xuống núi!
Đây rõ ràng là một vụ bắt cóc chuẩn ! Lục Khiên sở dĩ rõ, là sợ Tần Thục Huệ kích động, Tần Thục Huệ mới chỉ thấy con gái thấy thì khiến cho bà cuống lên.
Hiện tại Tần Thục Huệ chỉ cảm thấy mắt biến thành màu đen, trong đầu cũng một trận choáng váng.
Một cô gái trẻ tuổi bắt , hậu quả bà quả thực thể tưởng tượng !
Cung Cương vô cùng tự trách, ông cảm thấy do quá sơ suất nên mới để cho cơ hội, ông tròn trách nhiệm của một vệ sĩ.
bây giờ những lời tự trách cũng tác dụng gì, ông quyết định thật nhanh : "Chị dâu, chị đừng gấp.
Bây giờ vẫn thể xác định Thanh Nghiên gặp chuyện bất trắc , hơn nữa cứ coi như trường hợp nhất xảy thì những đó cũng thể quá xa, chúng vẫn còn thể đuổi kịp bọn họ, đưa Thanh Nghiên về!"
Dứt lời, ông về phía Lục Khiên, hỏi: "Cậu còn nhớ bọn họ về hướng nào ?”
Lục Khiên : " bọn họ , chú dẫn dì Tần báo cảnh sát , đuổi theo bọn họ.
Tần Kiệt là bộ đội đặc chủng xuất ngũ, ở phương diện truy tìm giỏi!" Hắn suy tư trong chốc lát, thêm: "Những tính toán cẩn thận, nhất định bọn họ sớm theo dõi Phương Thanh Nghiên, thể là quen gây án! Dì Tần, dì đừng quá căng thẳng, hết dì thử nghĩ xem thời gian gần đây đắc tội với ai , lẽ sẽ một ít manh mối."
Có những lời của Lục Khiên, sắc mặt Tần Thục Huệ dần dần trấn định.
, bà thể ngã xuống, bà còn nhanh chóng tìm con gái! Nghĩ tới đây, Tần Thục Huệ liền thúc giục Cung Cương nhanh chóng lái xe đến thôn Thương Thủy, bà tìm cán bộ của thôn để mượn điện thoại báo cảnh sát.
Hơn nữa, Lục Khiên nhắc nhở, trong lòng bà cũng chút manh mối.
Sự việc xảy ở thôn Thương Thủy, mà ở thôn Thương Thủy thâm cừu đại hận với bà trừ Phương gia thì còn ai khác!