Cô vẫn còn nhỏ,    trong lòng cô nghĩ gì, đừng cãi  về chuyện  với  nữa.
Lâm Khê mím môi  .
Cô bỗng nhiên ý thức  một vấn đề, nếu như bây giờ cô cãi  với  thì cũng    kết quả gì.
Vì suy nghĩ của hai   hề giống .
Không  đến môi trường sinh  và lớn lên, hai  còn cách  ba mươi năm đó, đây là thời đại phát triển thần tốc,  đổi từng ngày. Cách  ba mươi năm, là khái niệm gì?
Cô lập tức bình tĩnh , rũ mắt,  bàn tay đang nắm chặt lấy cánh tay  của , hạ giọng : “Anh   đau.”
Giọng  mềm mại, nho nhỏ.
Lương Triệu Thành vốn đang trong cơn thịnh nộ   giọng   của cô, thấy cô cúi đầu, lửa giận phát  dường như lập tức phai nhạt chỉ còn  làn khói xanh nguội lạnh.
Anh  buông lỏng tay, nhưng vẫn  buông cô .
Trong lúc  buông lỏng đó, Lâm Khê  rút cánh tay , : “  mệt,    nghỉ ngơi một lúc.”
“Tiểu Khê.”
Anh gọi cô.
 cô  hề    .
Lâm Khê trở về phòng.
Lúc  Lương Triệu Thành cũng  đuổi theo nữa.
Lâm Khê trở về phòng,  chiếc váy  , bỗng nhiên cảm thấy tẻ nhạt vô vị.
 cô  hối hận về chuyện  đây ?
Vậy thì  .
Không thử một chút thì thỉnh thoảng trong lòng cô sẽ xao động, thử  thì sẽ thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-112.html.]
Mặc dù  thể sẽ chọc  phiền phức, nhưng phiền phức thì phiền phức thôi, cô cũng   sợ.
Thật , cho dù tính cách của  tệ, nhưng suy cho cùng cô vẫn  nhân phẩm của , cũng  chút cảm giác  chỗ dựa nên  lo sợ gì.
Cô thở dài một ,  đầu  thấy quyển sách  bàn học, dứt khoát rút một quyển  .
Thi đại học, thi đại học, vẫn nên thi đại học thôi. Hơn nữa  những quyển sách cũ  cũng  thú vị.
Cô lấy một quyển sách , những chuyện ban đầu  cũng đặt sang một bên.
Tính cách của cô vốn là như .
Vân Mộng Hạ Vũ
Hai ngày , Diêu Cầm chuyển .
Trước khi chuyển , cô  cũng định gặp Lương Triệu Thành một .
 Lương Triệu Thành căn bản là lười  cô  ,  lướt qua cô   trực tiếp  vòng qua, khiến những lời Diêu Cầm  chuẩn       một câu nào. Hai ngày , Diêu An Quốc đưa theo vợ là Phương Lan gọi xe đến đón Diêu Cầm, lúc đó là giờ  việc, Lương Triệu Thành   ở đó,   và vợ đến nhà họ Lâm một chuyến. Diêu An Quốc xụ mặt, Phương Lan chỉ đành   khách sáo với Lâm Khê một lúc, còn tặng cho Lâm Khê một bộ kem dưỡng da mà nội bộ bệnh viện giới thiệu.
Những ngày tiếp theo trôi qua  yên tĩnh  định.
Người nhà họ Chu và Diêu Cầm đều  chuyển , từ   gặp  Hạ Hướng Viễn và  Hạ Mỹ Liên đến tìm cô thì  nhà họ Hạ  còn đến tìm cô nữa.
Trần Dã vẫn  ngoài chơi  sớm về muộn như thường lệ, thím Ngô mỗi ngày đều đến giúp  việc nhà giặt quần áo nấu cơm. Lâm Khê cũng   chuyện khác, đến tháng tám trường học sẽ  lớp bổ túc, cô dứt khoát đăng ký, mỗi ngày đều đến trường  học.
Về phần Lương Triệu Thành,  cũng  bận rộn. Từ khi  thím Ngô đến,  cũng  cần về nhà nấu cơm nữa, Lâm Khê cố ý dậy muộn một chút,  những lúc cả ngày đều  cần  thấy .
Tâm tư của cô đều đặt ở trường học, học tập mới, giáo viên mới, bạn học mới, đều  giống với kiếp , nhưng cũng  một cảm nhận theo phong cách cổ xưa,  thú vị. Cô còn yêu luôn cuộc sống bây giờ, gặp   và phong cảnh sẽ vẽ một chút, tâm tình  càng ôn hòa.
Như  càng  để ý đến Lương Triệu Thành.
Mấy tuần .
Một ngày nọ, Triệu Bắc ở công ti  với Lương Triệu Thành: “Anh Thành, Hạ Thụ Hòe  tù ,   là vì bán ma túy giúp  khác, cả ổ đánh bạc  cũng  bắt cả .”
Hạ Thụ Hòe chính là  cha bài bạc của Hạ Hướng Viễn.
Lương Triệu Thành  Triệu Bắc.