Có lẽ cô   thấy tiếng  lên lầu từ lâu,  điều   ở đó  cô, cô vẫn  ngẩng đầu. Vẫn là   đến  lưng cô, hỏi cô: “Đang vẽ gì đó?”
Lúc  Lâm Khê mới tô thêm vài nét lên bức vẽ,  sang bên cạnh một chút, nghiêng đầu    : “Không  gì, thực  là đang đợi , tùy tiện rèn luyện kỹ xảo một chút.”
Lại hỏi : “Anh trai    ?”
“Em cũng      lúc nào, em nghĩ dù    cũng   gặp em nên dứt khoát lên lầu,  đợi hai  ở bên  nữa.”
“Không .”
Anh sờ lên tóc cô một chút: “Tiểu Dã  ngoài  ?”
Lâm Khê  kỹ , đáp: “Em bảo nó   thôn hỏi thăm, lúc  cả  đến thôn của chúng   từng gặp những ai.”
Vừa   dừng  một chút, : “Trông    vẻ như   ý kiến với em, cũng hiểu lầm khá nhiều, hẳn là  khác   gì đó với  .”
Lương Triệu Thành ‘ừ’ một tiếng: “Đợi Tiểu Dã về bảo nó  với  một tiếng, chuyện  để  xử lý là .”
Rồi ôn hòa  với Lâm Khê: “Em  cần để ý, con    chính là như ,  việc lỗ mãng ngang ngược, nhưng cũng chỉ là như , em đừng để ý đến   là .”
Lâm Khê lắc đầu,  : “Em  thèm để ý,  điều…”
Cô đưa tay vòng lấy : “Trước đó    em như , em  nhịn  mà  linh tinh,   trách em càn quấy,  kính trọng   ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Không .”
Tay  nắm lấy một lọn tóc của cô, xoa xoa một chút.
Tóc của cô vô cùng mềm mịn, dù  mấy sợi ghép  với  e rằng cũng  thô bằng một sợi tóc của .
Hình như  đây   từng    ,  tóc mềm mịn tính cách cũng mềm,   chủ kiến, hình như  đây cô cũng là như , bây giờ?
Có điều hình như   cô cũng   như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-150.html.]
Rõ ràng vẫn là gương mặt đó, nhưng da   trắng , ánh mắt  sáng như , mỗi cái nhăn mày, mỗi một nụ  cũng  sinh động như . Giống như  thể bắt  trái tim của  khác, khiến   trong lúc đó  thể   ai nữa.
Anh : “Có điều khi đến Tết  nhà , điều gì  cần  thì  cần , cho dù là ai,  cũng  để bọn họ khiến em chịu ấm ức.”
“Ừ, .”
Lâm Khê cọ cọ lên cánh tay của : “Lần  em sẽ khống chế tính tình của , nhất định sẽ  để rơi  tình cảnh  xử lý .”
Cô    chun mũi.
Mũi của cô nhạy cảm,  nãy khi  đến gần cô cô cũng  ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c lá   , lúc  cọ cọ lên cánh tay của , một tay khác của  đang đặt  cổ cô, cô càng ngửi  mùi t.h.u.ố.c lá nồng nặc  rõ ràng hơn,   dính từ chỗ  khác, mà là bản   hút.
Quen  lâu như , hai  ở chung lâu như , hình như cô thật sự  từng thấy  hút thuốc, chỉ là thỉnh thoảng ngửi thấy mùi thuốc lá, nhưng  bao giờ nồng như .
“Anh hút thuốc ?”
Cô hỏi , kéo lấy cánh tay  nhón chân lên chạm  cằm ,  đó ôm lấy eo của : “Có  em khiến  khó xử ? Em   nhà  vẫn luôn   cưới một cô gái khác. Em xin , em nên khéo léo hơn một chút.”
Dù  đó cũng là  trai ruột của , cô  khi  mới sáu, bảy tuổi    qua đời, cha   cưới  khác.
Vậy   trai  đối với  luôn  một ý nghĩa khác.
Có điều  thì  như , giọng  của cô mềm mại, rõ ràng đa phần là để dỗ dành , khiến    cảm thấy thành tâm  bao nhiêu.
Tâm trạng của Lương Triệu Thành vốn   chút phiền muộn.
Những phiền muộn đó vốn  thể khống chế .
Chỉ là cô cứ dụi dụi trong lòng , ngẩng đầu dùng ánh mắt lấp lánh  , miệng lưỡi mềm nhũn, ánh mắt cũng mềm mại vô tội.     thấy điều khiến  rung động  thôi,  giống như từ đầu đến cuối sự giảo hoạt  náo động trái tim  là những lời thật giả lẫn lộn mà cô thường dùng để dỗ dành .
Anh đưa tay bóp cô, chỉ là nhất thời  chú ý cô  kêu lên thành tiếng.
Anh ảo não buông tay, e rằng eo của cô    bóp đến đỏ ửng.
Thể chất của cô chính là như , sức lực  tay   khá là lớn,   chú ý lực một chút thì sẽ để  dấu vết.