Nhà máy của ông  bận nhiều việc, từ  đến nhà họ Lâm đón Trần Dã, mấy năm nay ông  cũng chỉ gặp Trần Dã một   nửa năm  lúc đến nhà họ Lâm.
Nghĩ đến bộ dạng của thằng nhóc , huyết áp của ông  cũng sắp tăng cao.
Dù  mỗi   thấy tin tức về đứa con trai  đều chắc chắn   là tin .
“Cha,  đang yên đang lành nó  về ? Nhà họ Lâm xảy  chuyện gì ?”
Ông  hỏi: “Không  là sức khỏe cô gái   xong  đấy chứ?”
Ông cụ Trần cau mày, trừng mắt  ông : “Con  cái gì  hả? Chính là cô gái  gọi điện cho cha,  là   cha  bệnh nên  đưa Tiểu Dã về thăm cha.”
Trần Đông Bình nhíu mày.
Chuyện   thế nào cũng   bình thường.
Diệp Mỹ Dung cũng  kinh ngạc.
Bà  bình   tâm trạng,  : “Cha, con  ngoài tránh mặt một chút cũng  , nhưng mà Gia Phúc và Gia An thì ? Cha, cũng  đưa Gia Phúc và Gia An  ngoài ?”
Gia Phúc và Gia An là hai đứa con của Diệp Mỹ Dung và Trần Đông Bình, con trai Gia Phúc bảy tuổi, con gái Gia An ba tuổi rưỡi.
Ông cụ Trần cau mày.
Diệp Mỹ Dung  : “Cha, thực  theo con thấy nhà họ Lâm   còn ,   sức khỏe của cô gái   ,   còn   sẽ như thế nào, sớm muộn gì chúng  cũng sẽ đón Tiểu Dã về sống cùng .”
“Theo con  là con cứ ở , nhưng con sẽ ở  lầu ,  xuống , xem trạng thái của thằng bé thế nào. Nếu như thằng bé  thích con xuất hiện, con cứ ở  lầu  xuống là .”
Diệp Mỹ Dung    âm thầm nhéo con trai Trần Gia Phúc của   bàn.
“Ai  đến ạ?”
Trần Gia Phúc mặc dù mới bảy tuổi, nhưng từ nhỏ  nó  lải nhải bên tai nó, đương nhiên là  ‘cháu cha’ trong lời của ông nội và ‘Tiểu Dã’ trong lời của   là ai. Bị   nhéo một cái, liền cơ trí ngẩng đầu lên  với ông cụ Trần và bà cụ Trần.
“Ông nội, ,  cả sắp về ? Tại   cả về thì chúng cháu   ngoài? Cháu và An An cũng  gặp  cả.”
“Không ,   ngoài .”
Bà cụ Trần  thấy cháu trai út   vội vàng dỗ dành nó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-173.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Bà cụ Trần   cháu trai trưởng sắp về cũng  chút vui mừng.
Có điều mấy năm nay Trần Dã ở nhà họ Lâm, bà cụ Trần cũng  nhiều   thăm , nhiều   khó chịu, dần dần cũng lạnh tâm.
Hơn nữa mỗi ngày ở nhà trông cháu trai út và cháu gái, so sánh với Trần Dã mỗi  gặp bà  đều nhăn mặt nhăn mày, trong lòng đương nhiên sẽ dần dần thiên về cháu trai út và cháu gái ngoan ngoãn  lời hơn.
Bà  dỗ dành cháu trai út xong,  đầu  với ông cụ Trần: “ đấy ông nó, đều là  một nhà, tránh mặt một chút nhưng cũng  tránh  cả đời. Đang yên đang lành   để Mỹ Dung đưa Gia Phúc Gia An   chứ? Ông   hai đứa nhỏ  mong đợi Tiểu Dã   đến mức nào .”
So sánh với hai đứa trẻ ôn hòa hiền hậu lương thiện , cháu trai trưởng thô lỗ   đều là khí lạnh  thật là  nghĩ tới  khiến    thích nổi.
Lúc  ông cụ Trần mới   gì nữa.
Lâm Khê và Lương Triệu Thành đưa theo Trần Dã, mười giờ sáng đến nhà họ Trần.
Xách theo quà cáp  phong phú.
Mặc dù Trần Dã mặt mũi căng cứng, cũng  chào hỏi, nhưng dù  lúc  nhà cũng gật đầu với ông cụ Trần bà cụ Trần.
Trong nhà    ít .
Con gái út của ông cụ Trần, Trần Đông Lan cũng đưa chồng  là Tăng Học Thụy, con gái Tăng Thanh Thanh về theo.
Nhà họ Trần trừ ông cụ Trần , những  khác mở cửa, thấy mấy  Lâm Khê và Trần Dã  , vẻ mặt trong phút chốc đều cứng ngắc,  đó hoặc là lúng túng hoặc là quan sát.
“Tiểu Dã ? Mau , mau  .”
Ông cụ Trần chào hỏi Lâm Khê và Trần Dã, trong nụ  nhiệt tình gần như còn mang theo chút lấy lòng.
Ông  thấy Lương Triệu Thành, cũng chào hỏi    hỏi Lâm Khê: “Lâm Khê,   là?”
“Chồng cháu, Lương Triệu Thành.”
Lâm Khê  thẳng: “Lần  cháu đến gặp ông Trần, ngoại trừ đưa Tiểu Dã đến thăm ông , nhân tiện cũng để  với ông một tiếng, cháu  kết hôn , nhưng vẫn   hôn lễ. Đợi đến khi cháu tổ chức hôn lễ, nếu như ông  thời gian, mời ông đến tham gia.”
“À, , nhất định tham gia, nhất định tham gia.”
Ông cụ Trần  giật   đón hai   trong .
Lâm Khê và Lương Triệu Thành đưa Tiểu Dã    ghế sofa trong phòng khách  đủ loại sắc mặt khác  của tất cả những  trong phòng khách.