Lúc  Trần Dã  xông đến bên cạnh  Lương Triệu Thành, kéo quần áo ,  đó   đầu hung tợn trừng mắt  Chu Lai Căn,  tố cáo với Lương Triệu Thành, : “Anh Lương, cái loại chó  cần mặt mũi  ăn h.i.ế.p chị em,  độc chiếm căn nhà  của chúng , còn  ép chị em giúp một nhỏ lớn nhỏ bọn họ chuyển hộ khẩu đến nhà chúng  nữa, thật đúng là    hổ, đều nghèo đến phát điên !”
Chu Lai Căn:...
Chết tiệt, ông  sớm muộn gì cũng  bóp c.h.ế.t thằng oắt con !
Cổ của ông  tức đến độ thô  vài vòng.
Trên mặt Trương Tú Mai cũng đỏ bừng lên, bà  cố nhịn  cơn tức giận đang dâng lên từng đợi, giữ lấy Chu Lai Căn ,  rụt rè  kinh ngạc  với Trần Dã: “Tiểu Dã, cháu,  cháu   thể  những lời như thế cơ chứ? Cháu đang hiểu lầm , mợ là  ruột của chị cháu, chị cháu  khoẻ, an ninh trật tự chỗ  cũng  , chỉ cháu với chị cháu sống ở đại viện , chúng   yên tâm nên mới nhắc đến ý định qua đây sống, đứa trẻ con như cháu đây   thể nghĩ  khác như  cơ chứ?”
Bà   xong liền  đầu vội vàng  với Lương Triệu Thành: “Triệu Thành, chuyện   như  , lát nữa cháu  chúng  từ từ  chuyện. Còn , cháu về khi nào ? Đã ăn cơm ? Cơ thể Tiểu Khê  chút  thoải mái,  là  tiên cháu cứ đến nhà chúng  ăn cơm? Một lát nữa, cô sẽ dần dần  rõ chuyện với cháu.”
Rõ ràng là Lương Triệu Thành   quan hệ gì với nhà họ Lâm, bà  còn là  ruột của Lâm Khê, cũng   là vì , lúc  đây bà  đối với  cực kỳ chột .
 bà   cái ,  cái  thì cả căn phòng cũng chả   nào để tâm đến.
Trên mặt Trần Dã  là nét mỉa mai, đôi mắt cũng  là thù địch  bà .
Lương Triệu Thành lạnh lùng trầm mặc  bà ,   lên tiếng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bà  ngượng ngùng đến c.h.ế.t mất,  đó  giới thiệu cho Chu Lai Căn, : “Lai Căn, đây là Lương Triệu Thành, là con trai chiến hữu của cha Lâm Khê. Mấy năm gần đây vẫn luôn sống ở bên , hậu sự của bà nội Lâm Khê  đây cũng là do Lương Triệu Thành lo liệu cả, mấy ngày nay vì nhà cũ  chút chuyện nên mới về nhà cũ một chuyến.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-18.html.]
Phía  thì  một Hạ Hướng Viễn, lúc   lòi  một Lương Triệu Thành.
Hơn nữa      là thần sắc hung ác, trông  đáng sợ.
Tính tình của Chu Lai Căn trời sinh  cảnh giác,  thêm  chút hối hận hôm nay quá lỗ mãng, vội vàng.
Ông  ho một tiếng, cũng lấy  can đảm,  bộ  tịch, : “Tú Mai, Lâm Khê  thể  khỏe, bà ở  đây chăm soc con bé, vị , đồng chí Lương,  là  và  đến nhà  ăn cơm?”
“Không cần.”
Lâm Khê  một hồi, cuối cùng cũng coi như là hiểu  .
Vị , hoá  Trương Tú Mai cũng  kiêng nể ?
Cô  càng tự tin hơn chút,  : “Anh Lương về thật  đúng lúc. Mợ Trương, bác Chu, lúc  hai     là lo lắng  và Trần Dã một  một  sống với   an  , sợ    cửa trộm cắp cướp của, thậm chí cưỡng bức , , còn lo lắng  nhà họ Hạ bám víu   buông cho nên  chuyển đến chỗ bên  của  để ở, đúng ? Cảm ơn hai   lòng,  điều  cần thiết,  đây   trực tiếp  là bởi vì  Lương  trở về, bây giờ  Lương trở về ,  cũng  cần  chậm trễ thêm gì nữa.”
“Thật  hai  lo lắng  và Tiểu Dã, bà nội lúc sống cũng lo lắng cho  và Trần Dã như , vì   lúc bà nội  lâm chung  sớm dặn dò chúng , đợi bà qua đời  thì để  Lương chuyển đến chỗ bên  cùng sống chung với chúng . Lúc  do bận bịu chuyện hậu sự của bà nội,    Lương   về Bắc Thành,  việc cứ thế kéo dài, bây giờ   về , cũng sẽ trực tiếp chuyển đến đây ở.”
Cô đến cả “mợ” cũng   gọi nữa, phía  trực tiếp thêm chữ “Trương” .
Đoạn  chuyện  của Lâm Khê  mà  cần lấy ,  nhanh  lưu loát, nở nụ  trong veo,  gì  nửa điểm nào giống với dáng vẻ yếu ớt hồi ?
Trương Tú Mai và Chu Lai Căn: ???!!!