“Nhà máy  là kết tụ tâm huyết của  Tiểu Dã, cho nên Tiểu Dã của chúng   cần tài sản của nhà họ Trần các , nhưng phần vốn dĩ thuộc về  thằng bé, thằng bé  lấy về.”
“Chúng    bộ báo cáo tài chính mấy năm nay của xưởng quần áo,  đó sẽ tìm chuyên gia định giá, lấy về một nửa giá trị của xưởng quần áo. Hoặc là, nếu các   đồng ý thì cho Tiểu Dã một nửa cổ phần.”
“Có điều  như  thì  phiền các  đưa hết báo cáo tài chính của xưởng mấy năm nay cho chúng  kiểm tra,    bộ động thái về tài chính, chúng  cũng  quyền .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Ông cụ Trần trầm mặt.
Bà cụ Trần  dám tin mà trừng lớn mắt  Lâm Khê.
Trần Đông Bình nhịn   nhất, lập tức nhảy dựng lên.
Ông   Lâm Khê và Lương Triệu Thành tìm tới nhà là  ý đồ, chỉ là ông   ngờ khẩu vị bọn lớn như ,  mở miệng là đòi nửa cái nhà máy của ông !
Ông  tức giận đến cực điểm, : “Lâm Khê, cô đừng  quá đáng, gì mà xưởng quần áo là của  Tiểu Dã, lúc   tìm bà  lấy 3000 đồng, nhưng mỗi cục gạch, mỗi cục ngói, mỗi một cái máy của xưởng quần áo đều là   .”
“Những mối  ăn đó cũng đều là  tìm quan hệ, tìm  uống rượu liều mạng mà  . Cô đòi tiền, hiện tại   thể ném 3000 đồng cho cô.”
“Còn về Tiểu Dã, cô hẳn là  rõ ràng, nhà họ Lâm   còn ai, còn cô chỉ là chị họ của nó, bản   cũng mới  trở thành  trưởng thành,  tư cách gì   giám hộ của nó? Chỉ cần chúng  tìm luật sư, nó lập tức  về nhà họ Trần chúng .”
“Vậy các  tìm luật sư kiện chúng  .”
Lâm Khê  khẩy : “Các   kiện chúng , chúng  còn  kiện các  đấy. Lúc  Tiểu Dã gả đến nhà họ Trần, sức khoẻ vẫn luôn  , dù là  khi sinh Tiểu Dã cũng  thể  đồng  ruộng, sức khoẻ bà  kém  khi nào?”
“Là khi Tiểu Dã hai tuổi,  khi mang đứa thứ hai nhưng bất cẩn sinh non. Sao bà   sinh non? Theo  , khi đó ông đang  mật với Diệp Mỹ Dung, lúc bà  ngoài ý  sinh non, Diệp Mỹ Dung  ở bên cạnh bà !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-181.html.]
“Ai  bà  sinh non rốt cuộc là ngoài ý   là do   ,  đó ông và Diệp Mỹ Dung  Trần Gia Phúc. Còn nữa,  cho dù  bệnh,   bệnh nặng gì   thể  c.h.ế.t là chết, ai  bà  c.h.ế.t   do    ?”
“Cô Lâm, những lời   thể  bậy!”
Ông cụ Trần quát bảo Lâm Khê ngưng.
“Sắp thưa kiện , còn cái gì mà  thể ?”
Khuôn mặt xinh  của Lâm Khê  nhíu , cô : “Nhìn xem mấy năm nay Diệp Mỹ Dung đối với Tiểu Dã  gì là  nấy, bà   thể hại c.h.ế.t  Tiểu Dã,  thể nhiều  vu oan Tiểu Dã mưu sát em trai ruột.   chút nghi ngờ, nếu Tiểu Dã về nhà họ Trần,  thể sống quá một năm   cũng khó .”
“  tin một mạng  sống sờ sờ, thẩm phán  thể phán thằng bé về nhà họ Trần các ! Đừng  với  là nhà họ Trần các  còn nhiều , năm đó Diệp Mỹ Dung còn   cửa, nhà họ Trần các  cũng  nhiều  như  mà  Tiểu Dã vẫn sinh non, vẫn    hại c.h.ế.t   ?”
“Cô  là  hươu  vượn,  càn  quấy!”
Bà cụ Trần  Lâm Khê chọc tức đến thiếu chút nữa  thở nổi.
Năm đó  Tiểu Dã ở cạnh bà, đương nhiên bà rõ bà  sinh non thật sự là ngoài ý , c.h.ế.t cũng thật sự là bệnh chết.
Có lẽ  liên quan đến tâm bệnh, nhưng tuyệt đối   như cô gái   xằng bậy.
Trần Đông Bình cũng  tức giận đến nỗi đỏ mặt tía tai.
Cô gái  quả thực là bắt chẹt, giữ con của ông , lấy chuyện cũ nhà họ Trần  bắt chẹt!
“Lâm Khê, cô đừng  quá đáng,”
Trần Đông Bình : “Năm đó  Tiểu Dã mất,  nhà họ Lâm và bác sĩ đều  mặt, cô cho rằng dùng cách  là  thể uy h.i.ế.p chúng  ?”