"Lương Triệu Thành!"
Lâm Khê tức giận gọi  .
Lương Triệu Thành dừng ,   cô, tựa như cân nhắc trong chốc lát  mới chậm rãi : "Tiểu Khê, Tiểu Dã là một  nhóc, quả thật nó  chịu nhiều tổn thương nhưng đó  chuyện từ mấy năm  . Mấy năm nay thằng bé  trải qua  nhiều chuyện, thật  em   yếu đuối như em nghĩ ."
"Trước đây thằng bé chăm sóc em   vì nó quá mức ỷ   em, mà thật  là Tiểu Dã chỉ  yên tâm về em và  thể chịu đựng  em thôi. Thằng bé  độc lập."
"Hơn nữa, hai chúng  là vợ chồng, ở chung với  là chuyện hết sức bình thường, đây chỉ là chuyện sớm  muộn mà thôi. Chẳng lẽ em  thằng nhóc ở ngay bên cạnh và   tất cả ?"
Khi  lời  lúc đầu của , Lâm Khê còn vô cùng nghiêm túc suy tư một chút, thế nhưng khi    "Tiểu Dã  ỷ   em mà chỉ là  thể chịu đựng nổi em", cô  cảm thấy   thoải mái,  đến mấy câu  đó, cô thấy  hổ nên lập tức cầm gối ném về phía   mắng: "Cút."
Tên đàn ông chó má đáng ghét!
Đối xử  với cô cái gì chứ, hai     phù hợp!
Cái gì cũng  phù hợp!
Mỗi  cô cảm thấy  đàn ông  thật  trai, lúc mà cô cảm thấy  thích  nhưng cuối cùng nhận  cái gì chứ? Vừa  đầu  liền    cho tức chết.
Lâm Khê ở nhà nghỉ ngơi hết một ngày.
Cô cũng gặp Trần Dã, bởi vì đến buổi tối cô mới  thấy . Sau khi cơm nước xong xuôi thì  lập tức thu xếp đồ đạc  xách đồ xuống tầng  ở. Lúc nào cần đùa giỡn, lúc nào cần châm chọc cô,    thiếu thứ gì, dù  cũng   gì khác biệt lắm.
Lâm Khê tự cảm thán, nếu    đây hai  cũng xem như  từng cùng  trải qua một  thời gian hoạn nạn gian khổ, nếu   thằng nhóc  từng liều mạng bảo vệ cô. Thậm chí còn vì cô mà dâng  gia tài bạc lẻ của  và cô an  xuyên qua, thì  lẽ hai  khó mà  thể bồi dưỡng   cái gọi là tình cảm chị em thắm thiết nồng hậu gì gì đó .
Nghĩ đến chuyện đó, cô khó chịu vỗ một cái lên trán Trần Dã, Trần Dã hoảng sợ,  lập tức tỏ vẻ khó hiểu  cô,  đó   dùng vẻ mặt  ghét bỏ  bất đắc dĩ  cô như thể đang  một kẻ  bệnh tâm thần.
Khi Lâm Khê  thấy biểu cảm  của , cô liền bật  thành tiếng.
Cô hỏi : "Này, Tiểu Dã , năm tới lúc chị đến thành phố Hoa học đại học, khi đó em    với chị  thế?"
Trần Dã khẽ nhíu mày.
Trước đây  từng   cô  thi  Học viện Mỹ thuật Hoa Thành,  : "Bây giờ chị đề cập đến chuyện    là  sớm  ? Chờ đến khi nào chị thi đậu   cũng  muộn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-206.html.]
"Chắc chắn chị sẽ thi đậu."
Lâm Khê  sớm c.h.ế.t lặng đối với việc bọn họ cứ cho rằng thành tích của cô vô cùng tệ hại.
"Ồ!"
Trần Dã suy nghĩ một chút  : "Anh Lương vẫn sẽ tiếp tục sống ở đây đúng ? Nếu   vẫn ở đây thì em sẽ tiếp tục ở Tân An, còn nếu   đến Hoa Thành thì em sẽ  chung với  ."
Khi Lâm Khê  thấy lời  của , cô lập tức đen mặt,  với thái độ  hài lòng: "Em là em trai    em trai của chị đây hả?"
Trần Dã  tiếp tục  cô một cách khó hiểu.
Tất nhiên  là em trai của cô , nhưng mà vấn đề   liên quan gì đến việc  ở  Tân An   đến thành phố Hoa thế nhỉ?
Thành phố Hoa chỉ cách Tân An hai tiếng  xe thôi mà.
Nếu  Lương ở  đây,  thì nhà của họ vẫn còn ở đây, cô  đến bên  học đại học,  lẽ cuối tuần đều sẽ về nhà, bạn bè gì gì đó của  đều ở đây nên tất nhiên  sẽ còn ở đây .
 nếu  Lương cũng chuyển đến thành phố Hoa thì điều đó  nghĩa là cả nhà bọn họ đều sẽ chuyển đến thành phố Hoa, chắc chắn lúc đó Lâm Khê sẽ ít về đây hơn và theo lẽ dĩ nhiên,  cũng sẽ chuyển đến đó sống.
Vậy cô  vui vì chuyện gì ?
Không những thế cô còn ăn dấm chua với  Lương nữa là ?
Trước đây Trần Dã còn cảm thấy chị gái  thật lợi hại. Thế nhưng lúc  đây,  chỉ cảm thấy Lâm Khê thật sự vẫn cứ ngây thơ kinh khủng!
Lâm Khê thật sự   tổn thương tâm lý nặng nề bởi tên đàn ông chó má  và cả đứa em trai  yêu của .
May ,  khi nghỉ ngơi ở nhà suốt một ngày, ngày hôm  cô   thể đến trường để ôn thi cuối kỳ.
Đã qua một học kỳ, cô   còn áp lực vấn đề thành tích của  nữa. Lần  cô thi với tâm trạng vô cùng thoải mái.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau ngày thi thứ hai, cô đến văn phòng và hỏi cô chủ nhiệm Ngụy một  chuyện về việc ghi danh Học viện Mỹ thuật,   là ánh mắt lúc đó cô chủ nhiệm Ngụy dành cho cô trông vô cùng hiền từ. Lúc  các thầy cô mỗi khi  thấy cô đều liên tục lắc đầu hoặc là  cô như thể cô là một bình hoa di động,  mà lúc  đây, nụ   mặt ai nấy đều cực kỳ ấm áp.
Mặc dù môn thi cuối cùng chỉ  mới kết thúc, nhưng hôm qua kết quả của một vài môn thi   công bố .