Thím Thu đúng lúc đem đồ ăn để lên bàn, bà   mới   từ phòng bếp,  vặn   lời   của Trần Dã.
Tuy rằng  đó Chu Vấn Bình   thêm vài câu để hoà hoãn kết thúc chủ đề nên bà    nhúng tay  nữa, dù  Trần Dã vì mặt mũi của chị  mà khoác lác quá mức như  thực sự là  cho  khác  rụng răng.  là thứ nông cạn   hiểu , nhưng thím Thu   vui, Lương Tuyết Đình là bà  nuôi lớn, là tâm can bảo bối của bà ,    thể  một thằng nhóc bôi nhọ như ?
Bà  dọn đồ ăn lên xong  : “Bảo vệ chị gái là  sai, nhưng đứa nhỏ  cũng  thể tùy tiện  bậy, cái gì mà đút tiền   đút tiền. Tuyết Đình năm nay thi đại học  đạt  hơn 300 điểm, đủ điểm đậu đại học sư phạm đấy. Còn Đại học Bắc Thành, ở đây coi như đều là  trong nhà thì  , về  đừng  ở bên ngoài  bậy, bằng   chỉ  bảo vệ  chị , mà còn   khác  đến rụng răng.”
Trần Dã  khẩy một tiếng.
Cậu phớt lờ cái bà già .
Lâm Khê duỗi tay ôm Trần Dã,  : “Được , để em    khác  đến rụng răng, chị của em sang năm sẽ nỗ lực thi đại học đủ điểm  Đại học Bắc Thành luôn,  chứ?”
Mọi  đều cho rằng cô  giỡn, chuyện  cuối cùng cũng qua .
Tôn Văn Anh hỏi Lâm Khê: “Vậy   em định học đại học ở Tân An ? Chị   mấy năm nay trường học ở đó xây dựng cũng  tồi,  nhiều học giả nổi tiếng  đất nước đến đó  giảng viên dạy học, về  chắc chắn  thể xây dựng càng  hơn nữa.”
“Dạ.”
Lâm Khê gật đầu,  : “ là hiện tại trường học  xây dựng  tồi, nhưng    ngành mà em  học, em chắc là sẽ báo danh  trường ở thành phố Hoa.”
Bởi vì cuộc tranh chấp   nên  đó Chu Vấn Bình và Lương Tuyết Đình đều   chuyện với Lâm Khê nữa, Chu Vấn Bình giúp thím Thu nấu đồ ăn, Lương Tuyết Đình nghiêng đầu  chuyện với  trai Lương Hằng Hiên của cô . Còn  Lâm Khê  chuyện với Tôn Văn Anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-241.html.]
    mấy câu,  tới là thời gian ăn cơm tất niên.
Cơm tất niên tại nhà họ Lương  phong phú, nhưng rõ ràng phòng khách rộng mở sáng ngời, bố trí tràn ngập  khí giao thừa, nhưng  lẽ nhà họ Lương  gia quy là khi ăn cơm    chuyện, nên cho dù là cơm tất niên,  cần giữ khư khư cái quy củ , nhưng cũng yên tĩnh đến quái dị.
Thức ăn  bàn cũng   đặc biệt hợp khẩu vị của Lâm Khê, nhưng rượu mà   uống là một loại rượu ngọt, Lâm Khê yên lặng mà nhịn   uống khá nhiều.
Cơm nước xong, Lương Triệu Thành lên lầu  vài câu với tướng quân Lương,  đó  xuống lầu cùng với Lâm Khê đang  chuyện với Tôn Văn Anh chào tạm biệt,  rằng  và Lâm Khê sẽ về khách sạn , sáng ngày mai sẽ  qua đây.
Có điều Trần Dã đang chơi với Lương Vệ đến hứng khởi, Lương Vệ kéo   cho  , Tôn Văn Anh  thoáng qua Lương Triệu Thành đang  ở bên cạnh Lâm Khê,  : “Hai đứa nó đang chơi vui vẻ mà, còn đang  chờ tí nữa tuyết rơi nhỏ  để   sân chơi pháo hoa đấy,  thì cứ cho Tiểu Dã ở  , buổi tối để thằng bé ngủ chung với Tiểu Vệ cũng .”
Nói xong  hỏi Trần Dã: “Thế nào? Trong phòng Tiểu Vệ còn   nhiều mô hình đó, các con  thể lấy  cùng  chơi.”
Tôn Văn Anh   để Trần Dã ở .
Chỉ mới tiếp xúc với  ngắn ngủi mấy tiếng đồng hồ, cô     Lương Triệu Thành  bao nhiêu để ý Lâm Khê, đáng tiếc Lâm Khê  qua thì hiền hòa, nhưng    loại  trong thời gian ngắn là  thể thiết lập quan hệ  thiết, nên cô   cho con trai  thiết với Trần Dã nhiều hơn một chút. Hơn nữa cô  cũng phát hiện,  bé Trần Dã  tuy rằng   kiệt ngạo khó gần, nhưng     một vài phẩm chất  khó  , là một loại khí chất tàn nhẫn và ngoan cường, khá giống với Lương Triệu Thành.
Vân Mộng Hạ Vũ
 cô  cho rằng chuyện  cũng  dễ dàng.
Nào ngờ Trần Dã  ngẩng đầu lên  chị ,  : “Để em ngủ ở bên  nhé.”
Cậu bảo vệ cô như , thế mà   hề dính cô.