Chu Vấn Bình  ánh mắt  của ông  chằm chằm,  nhất thời   tự nhiên.
Tướng quân Lương : “Thành tích của cô bé  đúng thật là đủ để đậu Đại học Bắc Thành, em trai con bé  cũng  sai, con bé  thi  Đại học Bắc Thành đúng thật là vì Triệu Thành, vì  cách nó gần một chút.”
“Còn  tranh con bé vẽ,   cho  đến hỏi giáo viên tại Học viện mỹ thuật Bắc Thành , ngay cả ông Phó An Thạch cũng khen  dứt miệng,  là linh khí bức , ở tuổi của Lâm Khê   nền tảng như , cũng coi như là vô cùng vững chắc. Đừng  tới Tuyết Đình, cho dù là thầy giáo mỹ thuật của nó, chỉ sợ cũng kém hơn con bé.”
Chu Vấn Bình ngây , ngay  đó  mặt như cảm nhận  nóng rát, nhiệt độ   cũng lạnh xuống, cứng đờ trong chốc lát, mới : “Lần ,     là  thành tích của nó  kém , bằng  cũng sẽ  học , giáo viên dạy vẽ cũng chỉ là giáo viên địa phương.”
Lúc  Lương Triệu Thành đột nhiên   kết hôn với  khác, nhà họ Lương đương nhiên cũng  tìm  hỏi thăm về cô.
“Thành tích ban đầu của con bé đúng thật là chẳng  gì.”
Tướng quân Lương nhàn nhạt : “ đó là bởi vì ông bà nội của con bé liên tiếp  bệnh qua đời, con bé hiếu thảo, vẫn luôn phụng dưỡng ông bà nội, một nửa thời gian đều  thể về trường  học, thành tích   thể  ? Năm nay thành tích học  so với    hơn nhiều,   đều là  chậm trễ.”
Trên mặt Chu Vấn Bình hết xanh  trắng một trận, bà   thể tin , cũng   tin, bởi vì tin thì thành  chê  chính là bản  bà . Vừa nghĩ đến chuyện ,  nghĩ đến sắc mặt của Lương Triệu Thành lúc nãy khi bà  và Tuyết Đình  hai chị em , huyết khí của bà  dâng lên.
Bà  từ  tới nay  từng mất mặt như .
Tướng quân Lương  bộ dáng của bà  thế nhưng  cảm thấy  chút buồn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-245.html.]
Ông : “Thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân(*), bà quản Tuyết Đình chặt  một chút, đừng để nó ngạo mạn tự cho là đúng như . Theo  thấy, chuyện hôn sự với tên nhóc nhà họ Hàn  thành cũng  chắc   chuyện  đối với nó. Nếu cái tâm tính    đổi, đừng  là tên nhóc nhà họ Hàn, hễ là những đứa  năng lực,  dã tâm chỉ sợ đều sẽ chướng mắt nó. Đừng  suốt ngày vây quanh nó  nuông chiều nó đến hư  , thật sự cho rằng bản   mấy cân lượng.”
Mặt Chu Vấn Bình càng khó coi hơn.
Bà    chồng   về con gái  như ,  cam lòng mà cãi : “Bá Dung, con bé Tuyết Đình, con bé chỉ là còn nhỏ, tâm tính thuần khiết lương thiện, đa tài đa nghệ, so với đám bạn đồng trang lứa cũng xem như là xuất sắc, nào  tệ như ông ? Nói thế nào thì cũng là con gái của chúng .”
“Còn đứa trẻ Trần Dã  nữa...”
Tướng quân Lương đánh gãy lời của bà ,  lẽ ông  điểm yếu của bà  là : “Bà cũng đừng quá khinh thường đứa trẻ ,  khi đứa trẻ  rời khỏi nhà họ Trần,  cầm 30% cổ phần xưởng quần áo của nhà họ mà  để , bán qua tay cho một thương nhân Hồng Kông, bán  hai triệu rưỡi tiền cổ phần. Sau đó  mua thêm nhiều bất động sản ở Tân An, đều là những địa phương trọng điểm mà chính phủ chuẩn  phát triển, tương lai tài sản lên đến bao nhiêu, khó  thể đánh giá.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tuy tướng quân Lương chướng mắt bất động sản gì đó, nhưng đây   bởi vì nuôi gia đình ?
Ông cũng phiền  đám  một nhà  đến  cùng  là   một câu  một câu, hành động quái gở mà  chuyện, cũng phiền khi  trở về phòng  còn   những chuyện    đau răng như thế .
Chu Vấn Bình quả nhiên như  đánh một gậy.
Nhà họ Lương  quyền,  đến nơi nào cũng đều   thể diện, nhưng bà     bao nhiêu tiền, tiền lương một tháng của bà  cũng chỉ  mấy trăm đồng.
Mấy triệu của hai chị em  đúng thật là,   bà   nhà chị gái  dính cải cách mở rộng đất đai, chỉ  chút tiền mà thôi, bà   coi thường.
   cứ thuận miệng là mấy triệu.