Bầu khí trong bữa cơm trưa hôm nay cũng tồi.
Chỉ Lâm Khê cảm thấy khuôn mặt Lương Triệu Thành lạnh lùng, tính cái thì bữa trưa hài hòa hơn bữa tối nhiều, chí ít thái độ của Chu Vấn Bình cũng ôn hòa ít. Tuy Lương Tuyết Đình rằng vẫn sầm mặt, nhưng chí ít vênh váo hung hăng quăng mấy lời nồng nặc thuốc súng.
Trần Dã đưa Lương Vệ ngoài chơi đánh trận tuyết cả một buổi chiều, điều khiến Lâm Khê kinh ngạc đó là, giờ Lương Vệ thấy Trần Dã là mắt đầy sáng bừng, khiến Lâm Khê cứ cảm thấy kì quái.
Sau khi ăn cơm trưa xong, Lâm Khê cũng coi như tại .
Bởi vì dắt con tới nhà .
Cũng ai khác, chính là cháu của em gái ruột tham mưu trưởng Dung, một đứa con trai mười một mười hai tuổi, cả nhà tham mưu trưởng Dung tới gần hết, ngoại trừ Dung Hoa An.
Em gái tham mưu trưởng Dung nhà gào lên, kéo đứa bé đó, lột áo khoác và quần nó , thấy một vết sưng đỏ vô cùng rõ ràng chân đứa bé.
“Nói, là ai đánh cháu như thế ?”
Mẹ Dung kéo đứa bé : “Không sợ, chỉ , ỷ thế h.i.ế.p , cho dù là ông của cháu là ông Lương cũng sẽ tha cho nó.”
Đứa bé đó co rúm chỉ Trần Dã.
Hiển nhiên là sợ .
Em gái tham mưu trưởng Dung lập tức : “Tướng quân Lương, ông chủ cho Tiểu Sơn nhà chúng , nó gì , chỉ bởi vì đây Hoa An và Triệu Thành bàn chuyện cưới xin, mà tay độc ác như , đánh thành như thế . Đều là trẻ con, thể độc ác như ? Đây là cái thứ độc ác nào chứ?”
Khuôn mặt Tôn Văn Anh lộ vẻ chán nản.
Buổi sáng cô đưa Trần Dã và Lương Vệ ngoài chơi, cố ý dặn dò mấy đứa bé lớn khác, để bọn chúng cho Trần Dã cùng chơi, đừng để khác bắt nạt nó, chẳng ngờ vẫn sơ suất.
là cô đưa , hôm qua Lâm Khê và Lương Triệu Thành đặc biệt giao Trần Dã cho cô , chuyện đương nhiên cô chịu trách nhiệm.
Tôn Văn Anh lập tức lên phía : “Thím Dung, thím đừng gấp, rốt cuộc là chuyện gì chúng còn rõ ? Có là hai đứa trẻ đánh ? Bình thường trẻ con đánh là chuyện thường thấy, Tiểu Sơn nhà thím còn cao hơn Tiểu Dã một cái đầu. Ở đây là đại viện, Tiểu Sơn là chủ nhà, Tiểu Dã mới đến đầu tiên, Tiểu Dã thể bắt nạt Tiểu Sơn, là hiểu nhầm ?”
Nói xong liền hỏi Trần Dã: “Tiểu Dã, rốt cuộc là chuyện , em thương ?”
Nếu như cũng thương, chuyện đương nhiên thể gọi là Tiểu Dã đánh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-256.html.]
Tôn Văn Anh hỏi , sầm mặt rằng.
“Nó thương,”
Đứa bé tên “Tiểu Sơn” lên tiếng: “Là nó đánh cháu, cháu căn bản động tay, là nó bỗng nhiên đá cháu, bỗng nhiên đá cháu sân tuyết, đá cháu như kẻ điên , nó căn bản là một thằng điên, thằng điên.”
Sắc mặt của đều đổi.
“Nghe xem…”
Em gái tham mưu trưởng Dung lập tức tướng quân Lương mặt biểu cảm đang ở phía , than phiền: “Tướng quân Lương, ông xem, đây rốt cuộc là thứ độc ác xa gì chứ, tới đá ? Đây là đại viện, tướng quân Lương, ông chủ cho Tiểu Sơn nhà chúng .”
“Thím Dung.”
“Đánh luôn nguyên nhân.”
Lần Tôn Văn Anh lên tiếng Lâm Khê ngắt lời.
Cô : “Đánh là đúng, nhưng Tiểu Dã giờ từng đánh vô duyên vô cớ, đằng bé còn lớn hơn Tiểu Dã đúng , thể em gì mới khiến Tiểu Dã tay đánh em ?”
“Cô ý gì?”
Em gái tham mưu trưởng Dung dùng ánh mắt sắc như d.a.o Lâm Khê: “Cháu nhà đang yên đang lành, cái thằng như chó điên đó nhảy đánh, đánh thành như thế , cô hỏi em nhà cô, tới đây chất vấn cháu nhà ? Đây là gia giáo nhà các ? Ở đại viện của chúng , con nhà ai đánh , về nhà ăn đòn một trận, ngược ỷ thế đổ hết trách nhiệm lên đánh ?”
“Cháu căn bản chọc nó, cháu đang ở đó chuyện với khác.” Đứa bé đó cũng .
“Anh …”
Một giọng trẻ con bỗng nhiên vang lên : “Anh chạy đến mặt Trần , mày chính là em trai con ghẻ của con hồ ly tinh đó, cái thứ khắc cha khắc khắc chồng, cướp chồng khác, cẩn thận cả nhà đều c.h.ế.t hết, cái thứ chổi trời sinh còn hổ mà tìm đàn ông, nên tìm một sợi dây mà treo cổ, tránh ngoài hại .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Sắc mặt của trong phòng khách đều đổi.
Sắc mặt của Lâm Khê cũng đổi.
Sau đó cô tiến lên mấy bước, tát mặt thím Dung.
Một đứa bé thể tự những lời như , đương nhiên là , thì ai ? Hiển nhiên là từ trong miệng phụ nữ mở miệng “chó điên” ngậm miệng “chó điên” .