Ánh mắt của đều về phía bằng chứng mà Trương Tú Mai bày .
Lâm Khê cũng qua.
Cô thậm chí còn đến gần cái bàn để xem cho rõ, nhưng khi cô bước một bước thì cô phát hiện bàn tay của cô vẫn còn ở trong tay của Lương Triệu Thành, đang nắm tay cô chặt.
Lâm Khê : “Em xem.”
Anh : “Không cần thiết…”
Lâm Khê đầu một chút, mặc dù nụ chút cứng ngắc, nhưng cô vẫn : “Không , em chỉ xem thôi.”
Cô chỉ là trở tay kịp, nhưng đây cũng là đả kích quá lớn, tất cả thì cô cũng là nguyên , trong chuyện cô cũng chi phối bởi cảm xúc.
Lúc , Lương Triệu Thành mới buông tay cô .
cô bước hai bước thì Tiểu Dã xông tới, quét tất cả giấy tờ và thư ở bàn xuống đất, mắng: “Cút, đều cút hết cho , quan tâm các là ai, nhưng chị của chỉ một, đừng nghĩ rằng chỉ cần đem đến đây một con mèo một con ch.ó gì đó là thể chạy nhận chị của .”
Cậu thực sự tức giận.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trên mặt là sát khí lạnh lẽo, trừng mắt Trương Tú Mai và cô gái tên là “Hương” bằng ánh mắt hung dữ độc ác, hề giống với ánh mắt của một đứa trẻ nên !
Trương Tú Mai bối rối một chút, còn cô gái tên Hương thì sợ tới mức lui về phía hai bước, đó ôm mặt nức nở.
Lâm Khê đưa tay ôm lấy , nắm chặt cánh tay đang căng thẳng của , ngẩng đầu Trương Tú Mai đảo mắt “Hương” đang nức nở, đồng thời cũng đôi vợ chồng trung niên đang ở bên cạnh cô . Da đàn ông đen, nếp nhăn mặt cũng sâu, làn da của phụ nữ mặt tròn thì trắng hơn nhiều, Lâm Khê thể tìm thấy nửa điểm bóng dáng của hai vợ chồng , thành thật mà , cô cảm thấy tên “Hương” giống phụ nữ .
Cô về phía Trương Tú Mai, : “Cho nên, Trương , bà giấu chuyện nhiều năm như , hiện tại là gì đây? Và hai ở đằng bà đó, bà thể giới thiệu cho ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-294.html.]
Trương Tú Mai Lâm Khê chuyện thì da mặt bà run lên.
Bây giờ bà thực sự hận cô, cô chuyện thì ở trong lòng bà sẽ nổi lên các loại bất bình, cô của bây giờ đều là do bà ban cho cô ? cô đối xử với bà như thế?
hết tới khác, bà đều dám thẳng mắt của cô.
Bà liếc mắt Lâm Khê đầu kéo phụ nữ trung niên mặt tròn , : “Tiểu Khê, phụ nữ mới là ruột của con, bọn họ mới là cha ruột của con, cha con tên là Thẩm Tùng Lâm, con tên là Tiền Anh Tử, con nên mang họ Thẩm chứ họ Lâm, cô con gái thật sự của nhà họ Lâm là con bé Hương mới đúng.”
Da mặt của Lâm Khê giật nhẹ.
Chuyện đúng là vô lý.
Đây là vấn đề cô tin tin, mà vấn đề là, nếu như chuyện là sự thật, thì chuyện gì sẽ xảy ?
“Vậy thì ?”
Ánh mắt của Lâm Khê đảo qua từng bọn họ, thẳng mắt vợ chồng nhà họ Thẩm thì thấy ánh mắt bọn họ trở nên đỏ hồng, biểu tình kích động và bi thương nhưng mà khoa trương. một khi ánh mắt họ chạm ánh mắt của cô, ánh mắt bọn họ rõ ràng né tránh, trong lòng cô lập tức trong chuyện sợ là vấn đề.
Chỉ cần khi Trương Tú Mai bà ăn cắp con của bọn họ, nhưng khi bọn họ chuyện chút xíu phẫn nộ và bất mãn nào đối với Trương Tú Mai, ngược khi khác về phía bọn họ, bọn họ sẽ theo bản năng dựa Trương Tú Mai, chỉ cần dựa một ít ngôn ngữ cơ thể tinh tế cũng đủ để bọn họ và Trương Tú Mai mờ ám.
Cô ai là con của ai, nhưng cô bọn họ gì.
Thậm chí cô nở một nụ hợp thời điểm, đó mỉa mai : “Vậy nên, hỏi các , ngày hôm nay các hẹn chạy đến đây, rằng là con gái của nhà họ Lâm, rằng cô gái nhà hai mới là con gái nhà họ Lâm, là gì đây?”
Ngôi nhà còn ồn ào bây giờ từ từ yên tĩnh trở .
Ánh mắt của đều về phía Trương Tú Mai, cặp vợ chồng và cô gái .