Vốn dĩ cho rằng   đổi đến  thể  đổi nữa, nhưng  ngờ lời cô còn  thể sắc bén thêm nữa.
 lời  mỉa mai thì  khiến    cách nào phản bác.
 việc đổi họ, ông cụ Trần liền đen mặt : “Tiểu Khê, lúc  khi chúng  chuyển nhượng cổ phần nhà máy nhà họ Trần của chúng  cho Tiểu Dã,  hợp đồng  chính xác  Tiểu Dã vẫn là con cháu nhà họ Trần,  thể đổi họ.”
“Cho dù là đổi  thì cũng là con cháu nhà họ Trần.”
Lâm Khê  phủ nhận điều ,  đó  : “Về việc đổi họ , nếu nhà họ Trần  đồng ý, chúng   thể thưa kiện,  khác nay khác, lúc   Diệp Mỹ Dung hãm hại ngược đãi Tiểu Dã chỉ là một vài băng ghi âm  khác   chứng cứ. Hiện tại Diệp Mỹ Dung  âm mưu quỷ kế hãm hại đến  đầu ,  hồ sơ lập án của công an, bà  cũng  chính miệng thừa nhận. Chuyện bà  hại  Tiểu Dã và nhiều năm hãm hại Tiểu Dã cũng  chứng cứ rõ ràng hơn, tin rằng thẩm phán sẽ  phản đối Tiểu Dã đổi họ.”
Việc  quả thực chính là càn quấy, thẩm phán quản  gì chuyện đổi họ  chứ?
 Lâm Khê mềm cứng  ăn, dụ dỗ cũng vô dụng,  nhà họ Trần  thể   đây?
Rõ ràng ăn một bụng tức nhưng vẫn  đến cứng mặt tươi mà rời .
Lên xe,   khỏi cửa nhà họ Lâm, Trần Đông Bình hung hăng mà đập tay lái  mắng câu gì đó nhưng nhất thời   tìm  từ thích hợp, nghẹn một hồi lâu mới nảy  một câu “chua ngoa, tiểu nhân đắc chí”.
Ông  thật sự chán ghét Lâm Khê.
Vân Mộng Hạ Vũ
Có lý  tha ai, vô lý cũng  thể nhanh mồm nhanh miệng khiến    yên , trong xương cốt nhà họ Lâm   là trời sinh mang theo thứ khiến   sống  yên  , , Lâm Khê   con nhà họ Lâm,  nghĩ đến đây là ông  khó chịu.
Ông  tức giận : “Cha   đấy, cha? Vô dụng thôi, con ranh  bụng đầy mục đích, cô   thể nào để chúng  nhận  thằng nhãi ranh .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-327.html.]
Nói    chỉ   con ranh  gài,   chừng đến cuối cùng cũng là mất cả chì lẫn chài!
Còn  cái gì mà “tài sản nhà họ Trần các , chúng  quả thật mặc kệ”, đương nhiên cô mặc kệ, cô  cầm  hai triệu rưỡi! Hiện tại  bộ nhà họ Trần bọn họ chìa  còn    thể  hai triệu rưỡi !
Vừa nghĩ đến đây ông  lập tức phát cáu, nhịn    hung hăng đánh một quyền  tay lái.
Ông cụ Trần cũng tích tụ giận dữ đầy đầu, thấy con trai  như  thì càng nóng!
Ông  mắng: “Không nhận về, vì   nhận về? Nếu   con  u mê,   phụ nữ  xoay vòng vòng, vì đứa con hoang mà bỏ vợ bỏ con thì đến nước  ? Người  bụng đầy mục đích, cha thấy chính là con cả đời  mọc nổi mắt! Con  nhận, con  nhận thì   một đứa cháu trai cho cha!”
Ông cụ Trần thật sự càng  thì lửa giận càng lớn.
Trần Đông Bình  mắng đến đỏ mặt thô cổ.
Ông  nhịn   nghểnh cổ : “Đến nước  ? Không  chỉ là một đứa con trai , sinh thêm một đứa là  .”
Ông cụ Trần  ngay dậy, từ phía  giơ tay đánh “bốp”  đầu Trần Đông Bình, mắng: “Sinh thêm, sinh thêm, con  đứa sinh  đó là của con ? Đừng  sinh  thêm một đứa giả, nuôi con cho  khác bao nhiêu năm mà   gì!”
Ông cụ Trần tức giận đến thở  thông.
Bà cụ Trần đỡ ông , vội thuận khí cho ông , hai mắt hồng hồng, một bên hướng về phía con trai ở , : “Đông Bình, con bớt  vài câu , con  cha con tức c.h.ế.t mới cam tâm ?”
Rồi khuyên ông cụ Trần: “Cha nó , ông cũng  đừng tức giận, việc gì  như  chứ, thật  Đông Bình  cũng     lý. Tiểu Dã  , nhưng nó  sớm xa cách chúng ,  là nhà họ Lâm nuôi lớn,  nuôi sợ cũng sẽ   với chúng , Đông Bình còn trẻ,   con thì sinh thêm cũng .”