Sắc mặt Chu Gia Lượng trầm xuống, lấy hai tờ năm hào từ trong túi  nhét cho hai  họ, : “Hai đứa  ngoài mua kem ăn .”
Chu Gia Bảo vốn còn định ồn ào nhưng   thấy tiền liền yên tĩnh.
Chu Mỹ Châu   tiền ,   qua cửa phòng,  chút do dự.
“Anh  hỏi xem,  chuyện gì  sẽ  với hai đứa,  ngoài  .”
Lúc  Chu Mỹ Châu mới nắm chặt lấy tờ tiền, gọi Chu Gia Bảo cùng   ngoài.
Chu Gia Lượng thấy hai    xuống , lúc  mới  đến cửa phòng,    mà chỉ  ở ngoài cửa  tiếng mắng chửi và  lóc ồn ào bên trong.
Trương Tú Mai đang  lóc giải thích lai lịch của Lương Triệu Thành với Chu Lai Căn.
Chu Lai Căn mắng: “Cái gì mà đính hôn   đính hôn, đó cũng chỉ là lời  ngoài miệng, ai  là thật  giả? Cho dù là thật, bà cũng là  ruột của nó, chỉ cần bà    thì hôn sự  sẽ  thành.”
Ở trong núi chỗ bọn họ, cha  chính là trời.
Con gái kiếm tiền phụ cấp cho gia đình là đạo lý hiển nhiên.
Muốn gả cho ai   gả cho ai, đó cũng chỉ là một câu  của cha .
Trương Tú Mai mở miệng, kìm nén một lúc  mới hạ giọng : “Năm đó lúc  tái giá lấy ông  ký giấy đoạn tuyệt,  đồng ý rằng chuyện của Tiểu Khê  còn liên quan đến , nhất là chuyện hôn nhân, tuyệt đối   phép nhúng tay .”
Chu Lai Căn ngẩn ,  đó mắng: “Bà cũng quá nhu nhược , bà là  ruột của nó, cha nó cũng mất ,  chuyện của nó   đều nên do bà  chủ ? Cho dù là  pháp luật nó cũng nên thuộc về bà, bà già   tư cách gì cướp con của bà?”
Mặc dù  đây Chu Lai Căn chỉ ở  núi, nhưng  từng  tuyên truyền trong đại đội vài năm,   là một kẻ mù mờ chuyện gì cũng  hiểu.
Trương Tú Mai ấp úng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-33.html.]
Năm đó chồng bà  là đại  hùng, chồng c.h.ế.t , bà   tái giá, ai mà  đồng tình với cha  chồng của bà ? Ai mà   về phía cha  chồng bà  chứ?
Bà   gì  chỗ để lên tiếng?
“Lai Căn, nếu như con bé  đính hôn  thì sẽ  cần lo lắng chuyện  nhà họ Hạ quấn lấy con bé nữa,  là bỏ qua chuyện dọn qua đó ở ? Bây giờ ông và Gia Lượng đều   công việc,    của Huệ Huệ , nhà máy bên ngoài cũng nhận  như ,  là  cũng  tìm một công việc, như  chúng  cũng  thể sống ở đây, sẽ  kém hơn so với  núi.  thấy ở đây   nhiều  đều như , dù  Tiểu Khê tuyệt đối sẽ    em trai em gái  chịu khổ, sẽ  bỏ mặc bọn chúng.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Không !”
Chu Lai Căn hung ác trợn mắt  Trương Tú Mai.
Như    thể giống ?
Nếu như nắm  Lâm Khê trong lòng bàn tay, gả cô cho Gia Lượng, hai căn nhà  đều là của bọn họ, như   thể giống  ?
“Vậy ông còn  thế nào nữa?”
Trương Tú Mai  thành tiếng: “Bây giờ  như , chẳng lẽ chúng  còn  thể ép con bé chia tay với Lương Triệu Thành ? Chuyện  cũng trách , tính cách của Tiểu Khê  cũng , trông con bé  vẻ mềm yếu, nhưng thực  là một  thích mềm  thích cứng, mấy ngày nay con bé  bệnh,  vẫn luôn chăm sóc cho con bé,  quên mất chuyện , nhất định là  ép tính khí của con bé nổi dậy, nếu như chúng  còn cứng rắn với con bé, nếu như   con bé thực sự mặc kệ Mỹ Châu và Gia Bảo thì Mỹ Châu và Gia Bảo   ? Không lẽ  đưa về  núi, để cho hai đứa nó ở  núi cả đời ?”
“Cha.”
Chu Gia Lượng đẩy cửa  , : “Cha,   đúng đấy, cho dù là chuyện gì cha  cũng đừng ép Tiểu Khê, cô  thích mềm  thích cứng,  chuyện gì từ từ .”
Anh   ở bên ngoài một lúc,  hiểu đại khái rằng  chuyện gì xảy .
Lúc bà nội Lâm Khê mới mất    cùng  kế đến đây, còn sớm hơn cả cha  .
Trong mắt  , Lâm Khê giống như một tiên nữ, xinh  đến mức khiến   tự ti.
Thời gian      thấy sự đau khổ và đấu tranh của Lâm Khê, ban đầu    cha  với  , để    thiết với cô, định để   cưới cô,   còn cảm thấy   xứng với cô.  nghĩ đến cô vẫn luôn sầu não  vui, bản  tên họ Hạ đó  đang ở trong vũng bùn, chỉ  thể mang đến tổn thương cho cô. Nếu như cô gả cho  ,   nhất định sẽ đối xử với cô thật . Sau khi nghĩ như , dần dần cảm thấy Lâm Khê gả cho  mới là  nhất.
Anh  : “Cha , lúc con  tới đây cũng  từng gặp Lương Triệu Thành, cũng   qua  khác  về chuyện của  , tính cách của    hề hợp với Tiểu Khê,   cũng  thể chấp nhận chuyện của Tiểu Khê và Hạ Hướng Viễn, chắc chắn là sẽ  đối xử  với cô . Cha  đừng ép Tiểu Khê, chỉ cần  lúc cô  cần chúng , chúng  quan tâm chăm sóc cô  là . Cô  và Lương Triệu Thành chắc chắn  thể lâu dài.”