Chu Vân Vân  thận trọng với Vương Nhiên : “Vương Nhiên,  và Ức Tuyết với Minh Minh về ký túc xá  , tớ đợi Lâm Khê.”
Lâm Khê ở  họp, Hứa Đan  đợi Chu Vân Vân, chỉ là   ngoài cửa   với Vương Nhiên và Triệu Ức, Tuyết Tôn Minh Minh rằng hôm nay cô   về nhà một chuyến, tối nay   về ký túc xá nữa,  xong lập tức rời .
Vương Nhiên liếc  cô , bởi vì lời xin  tối qua, cô   cô  đợi Lâm Khê,  lẽ cũng nên nể mặt Lâm Khê một chút, cho nên cô  cũng  tỏ thái độ gì với cô  nữa, gật đầu với cô, xong  cùng với Triệu Ức Tuyết và Tôn Minh Minh  về.
Lâm Khê họp xong là gần bốn giờ hơn mới  ngoài.
Chu Vân Vân cũng thật sự vẫn luôn  ở  toà nhà giảng dạy đợi cô.
Đợi đến khi Lâm Khê  ngoài liền nhẹ nhàng thận trọng gọi một tiếng “Lâm Khê”.
Giáo viên chủ nhiệm là thầy Hầu  thấy   chào hỏi Chu Vân Vân,  đó  với Lâm Khê: “Lâm Khê, Chu Vân Vân vẫn đang đợi trò, trò qua đó .”
Lâm Khê gật đầu với thầy Hầu,  đó  : “Hôm qua em và bạn học Chu Vân Vân xảy  một chút bất đồng,  lẽ   đến tìm em giải thích,  thầy giáo, em  qua chỗ đó xem xem.”
Mọi  đều  nghĩ đến Lâm Khê sẽ  như , ai cũng đều  chút sững sờ, đặc biệt là Chu Vân Vân, sắc mặt trong chốc lát đỏ bừng.
Sau đó thầy Hầu phản ứng ,  mới chuẩn   chuyện, ở góc đằng  nơi  ai chú ý đến đột nhiên chạy  một ,    , mới  thấy  mà  là Vương Nhiên.
Vương Nhiên chạy  ngoài lập tức vươn tay khoác lấy Lâm Khê,   lấy  ngạc nhiên,  thấy Vương Nhiên  : “Thầy ạ, em  yên tâm về Lâm Khê cho nên mới qua đây xem xem.”
Mọi : ...
Sắc mặt Chu Vân Vân  càng đỏ bừng hơn nữa.
Vân Mộng Hạ Vũ
 cô  cũng là một   xem xét và phán đoán tình hình, tuy là  quẫn bách, nhưng vẫn lập tức tiếp lời : “Vâng ạ, thầy giáo, là hôm qua em lúc riêng tư  chuyện với Lâm Khê  thái độ  , em qua đây  giải thích với Lâm Khê một chút.”
Hoá  là như .
Chủ nhiệm Hầu  : “Được,  .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-354.html.]
Đương nhiên ông    vấn đề, e là  chỉ là vấn đề của việc thái độ  .
Có điều bây giờ mới là ngày nhập học đầu tiên, vẫn cần tiếp xúc hoà hợp, cứ để mấy đứa chúng nó tự  giải quyết là .
Lâm Khê  mà  đầu gật đầu với thầy giáo,  chào hỏi Trịnh Vĩ và Từ Thao một tiếng,  đó cùng   về hướng của Chu Vân Vân.
Trịnh Vĩ và Từ Thao  ba  cùng  rời .
Từ Thao cảm thán: “Con gái đúng là  nhiều chuyện.”
Thầy giáo  đầu   , lấy quyển sách đang cầm  tay gõ  đầu   một cái, : “Nếu mà trò còn  năng   cấm kị như , cái chức vị ban cán sự lớp  trò đừng   nữa.”
Lớp bọn họ nữ sinh nhiều, chiếm hơn một nửa, lời   thật khiến   ghét bỏ.
Từ Thao sờ sờ cái đầu của , : “Không  em chỉ  với mỗi thầy giáo và Trịnh Vĩ thôi , hai  cũng sẽ   với các bạn gái trong lớp. Còn  chức vị lớp phó sinh hoạt , thầy giáo , đây   là giống với công việc của một bà dì uỷ ban khu phố ? Đợi qua một tháng , thầy nên tìm  khác  .”
Thầy giáo , nhưng   thèm quan tâm  .
Trên thực tế bây giờ ông   vui mừng khi tìm  Từ Thao  lớp phó sinh hoạt.
Trước khi nhập học, cha của Chu Vân Vân  từng mang theo Chu Vân Vân đem quà cáp sang nhà ông , Chu Vân Vân còn từng biểu đạt với ông  rằng cô  thích giúp đỡ    chút việc vụn vặt,  thể ở trong lớp học  lớp phó sinh hoạt để phục vụ các bạn học.
 hành vi tặng quà cáp  khiến ông    đồng tình, cũng lo lắng động cơ   lớp phó sinh hoạt của Chu Vân Vân, dù  cũng  thích hợp với việc đoàn kết của lớp học, vì vật kĩ càng cân nhắc một chút, cho nên chọn Từ Thao,  mà ông  quen thuộc, phẩm chất tính cách của   ông  đều hiểu rõ.
Bây giờ xem , quyết định  rõ ràng là đúng đắn.
Lại  về Lâm Khê.
Lâm Khê, Vương Nhiên còn  Chu Vân Vân  đến một nơi trống trải vắng lặng.
Vương Nhiên lùi về  để nơi  giao cho Lâm Khê và Chu Vân Vân tự  giải quyết sự việc.