Lương Triệu Thành cúi đầu  thấy cô cong khóe môi, lông mi  đôi mắt to to cong vút như lông vũ, trong bóng tối vẫn  rõ đuôi lông mày nơi khóe mắt kiều diễm và quyến rũ,   hiểu   tim đập thình thịch, cô luôn  vô  khoảnh khắc  thể khiến tim  đập thình thịch.
“Ừ.”
Anh ôm chặt cô hơn chút: “Chỉ thích một  em,  điều, chịu nổi ?”
Lâm Khê khẽ ngâm nga,  đẩy      nhanh mà đắm chìm .
Cuộc sống như  luôn vô cùng  .
Phong phú, đầy đủ còn   yêu bên cạnh vô cùng yêu thương chiều chuộng, tự nhiên mà đòi hỏi, lúc Lâm Khê đếm ngày cũng nghiêm túc, nghiêm túc  việc nghiêm túc đối xử với  bên cạnh, quý trọng mỗi một khắc mỗi một giây. Bộ dáng , khí chất cả   trầm tĩnh   nhiều, dù là Tôn Văn Thục  thấy cô cũng vô cùng kinh ngạc cảm thán,  mỗi  thấy cô, hình như cô   hơn  nhiều.
Không chỉ  Tôn Văn Thục cảm thấy như ,  khác cũng giống .
Một  Lâm Khê đến trung tâm văn hóa gặp chủ tịch hiệp hội thư hoạ,  trò chuyện với hai hoạ sĩ tuổi trẻ, lúc  tới đại sảnh gặp  một  đàn ông ước chừng ba mươi mấy tuổi, chải kiểu tóc xem như cũng  nhưng   sến tiến đến gần.
Người đàn ông tự giới thiệu,  là  phụ trách xí nghiệp X ở Hồng Kông, tới Tân An xem dự án đầu tư,  thấy cô  đến kinh ngạc nên hỏi cô  thời gian ,   ở khách sạn Nam Hải ở đối diện. Hỏi cô  hứng thú cùng  ăn bữa cơm , bởi vì    giới thiệu cho cô một vị đạo diễn Hồng Kông nổi tiếng, lúc  ông  cũng  khéo ở khách sạn Nam Hải.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lâm Khê  khách sạn Nam Hải, là khách sạn năm  dùng để ngoại giao  sớm nhất Tân An.
  đầu tiên bắt chuyện mà  trực tiếp mời cô cùng    khách sạn?
Không lẽ đầu óc    vấn đề?
Lâm Khê : “Xin ,   hứng thú.”
Không  hứng thú gặp đạo diễn, càng   hứng thú đóng phim.
Nếu cô  đóng phim, lúc   một vị đạo diễn đến nhà tìm Nhạc Minh Tư,  thấy cô cũng vô cùng giật , từng hỏi cô  ý định đóng phim , cô đều từ chối thẳng.
Lâm Khê  thích ánh mắt    , càng   để ý  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-400.html.]
Cô tránh , trực tiếp   đại sảnh.
  ngờ  nọ  trực tiếp  theo cô cùng  đại sảnh,  cửa thấy cô   thì vội tới bắt lấy cánh tay cô.
Lâm Khê tránh , vệ sĩ kiêm tài xế vẫn luôn chờ ở bên ngoài  thấy tình huống  lập tức  lên, một tay bắt lấy  đàn ông , kéo     vài bước,  đàn ông  kêu to “Cướp ,  là ai hả”,  đó,  đó trong lúc lôi kéo   vệ sĩ ném lên đất.
Lâm Khê:
Sau đó trong đại sảnh   mấy  vội vàng  .
Người đàn ông  hô về phía   đầu: “Anh ba,  gọi  đến bắt  ,   là cướp!”
Lâm Khê  đầu,  đó  thấy một   quen, Quách Tự Văn của công thương nghiệp Hoà Cơ.
Phía  còn  nhân viên  việc ở phòng quốc nội, trợ lý đặc biệt Vương Phú Hữu.
Quách Tự Văn và Vương Phú Hữu đều  vẻ mặt kinh ngạc và bất ngờ.
Hai  đàn ông phía  Quách Tự Văn  xông lên  bắt vệ sĩ của Lâm Khê, Lâm Khê vội xua tay: “Ông Quách,   là vệ sĩ của ,      lôi kéo , vệ sĩ của  hiểu lầm, sợ    sàm sỡ  nên mới kéo   .”
Quách Tự Văn:
Ông  vội vàng bảo hai   dừng tay, bảo bọn họ  đỡ  đàn ông còn đang   mặt đất ,  đó thấy vết bầm  mặt  , biểu cảm bỗng chốc một lời khó  hết.
Người đàn ông  đỡ dậy vẫn hùng hùng hổ hổ,  là  đưa vệ sĩ của Lâm Khê đến đồn cảnh sát, khiếu nại   đánh  giữa đường thì  Quách Tự Văn quát bảo ngưng ,  đó để hai   đưa   lên xe  .
Ông   về phía Lâm Khê, xin : “Con  em họ  khá vụng, cô Lâm đừng để ý.”
Thật  Lâm Khê sẽ  để ý.
Nói thật, thấy    ném lên đất  hét lớn kêu to thì cô còn thấy  chút vui.
  nghĩ đến nếu là cô gái khác,  mang vệ sĩ   ai  cùng, nếu như    kéo lấy,  đó sẽ xử lý như thế nào?