Xuyên Về Thập Niên 90, Ta Bị Ép Kết Hôn - Chương 408

Cập nhật lúc: 2024-12-02 12:32:01
Lượt xem: 89

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Khê cũng một ít lời đồn đãi.

cũng ác ý gì, chỉ cho rằng hai thương nhân Hồng Kông Quách Tự Văn và Thái Gia Chí đều thích Lâm Khê mà thôi, thậm chí còn hỏi đến tận ký túc xá của Lâm Khê, nhưng các chị em trong ký túc xá thật cũng rõ lắm, đặc biệt là nhiều lúc Lâm Khê đều ở trường.

Suy nghĩ cẩn thận một chút thì trong chuyện , Quách Tự Văn trông giống như .

Bởi vì từ lúc đến trường thăm quan cho đến bây giờ thì ở thành phố Bắc một tuần , từ đầu đến cuối đều do Triệu Ức Tuyết phiên dịch viên cho ông , nhưng cho dù Triệu Ức Tuyết phiên dịch viên cho ông thì cũng là ở nơi công cộng, cho tìm bất cứ chỗ thích hợp nào.

Chỉ là lén truyền lời đồn, Quách Tự Văn sở dĩ để Triệu Ức Tuyết phiên dịch viên của ông là bởi vì Lâm Khê.

Bằng thì ông tiếng phổ thông, Triệu Ức Tuyết tiếng Quảng Đông, tiếng Anh kém cỏi, cơ bản là đạt tiêu chuẩn của phiên dịch viên chứ đừng là cô phiên dịch, bình hoa ?

Tuy nhiên, Thái Gia Chí thích Lâm Khê là chuyện rõ ràng.

Anh họ Quách Tự Văn của ở thành phố Bắc hơn một tuần thì bộ hành trình đều việc hơn một tuần, đến tham quan nhiều địa phương, nhưng em họ ở thành phố Bắc một tuần thì hai ngày đầu mỗi ngày đều chạy đến trường Lâm Khê, đó thì trực tiếp đến nhà Lâm Khê. Quỷ dị chính là, ngay từ đầu thím Ngô và Tiểu Dã đối với còn tràn đầy địch ý, thím Ngô suýt nữa trực tiếp đuổi ngoài, nhưng một tuần thím Ngô mà đối với còn tệ lắm, Tiểu Dã thế nhưng còn chơi với , mang theo khắp thành phố Bắc.

Lâm Khê: ???

Lâm Khê lén lút hỏi Tiểu Dã thì Tiểu Dã lười biếng : "Anh cũng thật sự ý với chị, lúc đầu thấy một cô gái xinh thì đến bắt chuyện, giống như gặp một cái bình hoa xinh thì hai mắt thêm một cái , em cho chị , bạn gái của nhiều. Chị xem, bây giờ còn quấn lấy chị nữa đúng ? Bây giờ cũng chỉ đến tìm em chơi mà thôi."

Lâm Khê ngẫm , hình như đúng là như thật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-408.html.]

cô vẫn nhịn tiếp tục hỏi Tiểu Dã: "Vậy ngộ nhỡ theo đường vòng thì ? Nghĩ đến việc tấn công chinh phục những xung quanh chị , đó theo đuổi chị?"

Tiểu Dã cô giống như một kẻ ngốc, đó : "Chị , bình thường chị thông minh, nhưng khi đụng đến chuyện tình cảm thì đầu óc trở nên vô dụng, với tính tình đó của , sẽ nghĩ cách chinh phục nhà đẻ của chị ? Nếu theo đuổi chị, chắc chắn là mỗi ngày sẽ lượn lờ mặt chị, mỗi ngày đều sẽ đập tiền cho chị, đến tìm em chơi, thì thực sự chỉ đến tìm em chơi mà thôi."

Lâm Khê: !

Sự hấp dẫn của em trai cô khá lớn.

khi ở ký túc xá hỏi cô, cô thẳng: "Đó là chuyện nhảm nhí."

Vân Mộng Hạ Vũ

Thật thì ai cũng một mục đích riêng của họ, lẽ chỉ cần thấy bạn thì đến trêu chọc bỏ chạy, mặc kệ những rắc rối mang đến cho bạn.

Bây giờ thành phố Bắc đang ở thập niên chín mươi, chuyện nam nữ vẫn còn quản nghiêm.

Nói xong đột nhiên cô nhớ tới cái gì, đầu với Triệu Ức Tuyết: "Ức Tuyết, tớ cho ông Quách , loại tuy rằng mị lực, nhưng chuyện tình cảm ở trong lòng loại thật chiếm bao nhiêu trọng lượng, cũng , chính là suy nghĩ của bọn họ về đồ vật giống . Cho nên đừng mà nảy sinh tình cảm cần thiết đối với ông , đương nhiên nếu nảy sinh thật cũng quan hệ gì, nhưng giữ chặt chính ."

Triệu Ức Tuyết đỏ mặt, đẩy cô : "Cậu ? Đang về mà, kéo tớ gì?"

Lúc Lâm Khê bày vẻ mặt nghiêm túc : "Không , tớ đang nghiêm túc. Ông Quách phong độ, giáo dưỡng, học thức năng lực, lịch sự, dịu dàng săn sóc chắc chắn thể dỗ dành đến lên trời, loại lẽ ít thể chống cự . khi bọn họ vô tình sẽ vô cùng vô tình, hơn nữa thương tâm khổ sở cỡ nào cũng sẽ đả động đến ông , cho nên nếu thực lực ngang bằng thì nên cùng loại yêu đương."

"Tớ sức mạnh ngang bằng về vấn đề tiền bạc, nhưng khả năng khống chế cảm xúc, khả năng khống chế trái tim của chính họ, luyện tập năng lực thì lúc đó cho dù yêu ai cũng sẽ vấn đề gì."

Mọi : ...

Loading...