Lâm Khê vuốt ve túi xách của , tâm trạng vui vẻ.
Bản ghi âm mà Hứa Đan tặng thực sự quá .
Nếu  với cách  chuyện dịu dàng uyển chuyển mang theo chút cẩn thận của Chu Vấn Bình, chỉ là vì trong nhà  yên tâm để một cô gái  đến vùng đất xa xôi lạ lẫm như , thỉnh cầu cô cho cô  thuê nhà, cũng   là  trả tiền. Nếu như cô từ chối,  thì tỏ  quá vô tình .
Cô cũng   loại    lý lẽ.
Cho dù  ngang ngược thì cũng   lý  mới ngang ngược chứ?
Cô  sang  vẻ mặt uể oải ủ rũ,   tinh thần của Lương Tuyết Đình: “Cháu gái của dì Chu là chị họ của cô Lương ?”
Lâm Khê  thích gọi Lương Tuyết Đình là ‘cô Lương’,  đây Chu Vấn Bình    nhiều  rằng ‘gọi con bé là Tuyết Đình là  ’.  Lâm Khê vẫn gọi như ,  khác cũng  xoi mói  điều gì  đúng,   tươi  dịu dàng, ngược  là Lương Tuyết Đình   lễ phép, mỗi  gọi Chu Vấn Bình đều  phiền muộn.
Lương Tuyết Đình cũng cảm thấy chán ghét, cô  luôn thấy rằng mỗi  Lâm Khê gọi hai chữ ‘cô Lương’  đều mang theo mùi vị khó chịu nồng nặc.
Lương Tuyết Đình  Lâm Khê nhắc đến , cuối cùng cũng nâng mắt lên  Lâm Khê.
Miệng mấp máy, trong lòng  phiền muộn.
Vì chuyện của  và Dung Hoa Sâm nên tâm trạng của cô  vẫn luôn  .
Chuyện kết hôn   quyết định, Dung Hoa Sâm đối xử với cô   ,  tràn đầy sức hấp dẫn, nhưng chuyện của nhà họ Dung cũng  xảy  , mặc dù những chuyện đó   do tham mưu trưởng Dung , nhưng họ hàng  ỷ  thế lực của nhà họ Dung để mưu đồ   nhiều lợi ích, tham mưu trưởng Dung   tạm thời cách chức, cũng   ở trong quân khu nữa mà dời đến ngoại ô thành phố Bắc.
Vì những chuyện , trong lòng Lương Tuyết Đình   thể vui cho ?
Cho dù  cô   dặn  dặn , nhưng cô  vẫn  khó  thể bày  một vẻ mặt tươi  chân thành với Lâm Khê.
Thấy con gái như , Chu Vấn Bình vội vàng  đáp: “ , chính là con gái của  cả dì, chị họ của Tuyết Đình.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-426.html.]
Lâm Khê  hỏi: “Quan hệ   ?”
Chu Vấn Bình cảm thấy câu hỏi của cô thật kỳ lạ, nhưng vẫn trả lời: “Đương nhiên là  . Mặc dù chị họ của con bé ở Hoa Bắc, nhưng  đây mỗi khi đến kỳ nghỉ hè  nghỉ đông đều đến nhà chúng  ở một thời gian ngắn, con bé   tính, ở với ai cũng   tệ.”
Lâm Khê ‘’ một tiếng,  đó thu  nụ ,  Chu Vấn Bình nghiêm túc : “ Vậy thì chắc là   . Mặc dù nhà đó của cháu vẫn còn phòng trống, nhưng e rằng  thể cho cô  thuê.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Chu Vấn Bình: ???
Những  khác trong phòng khách đang uống  thì ngừng uống , đang ăn hạt dưa thì ngừng ăn hạt dưa, đồng loạt  sang.
Ngay cả thím Thu đang dọn dẹp ở  tủ âm tường cũng dừng .
Chuyện ?
Nụ   gương mặt Chu Vấn Bình cũng  giữ  nữa: “Tiểu Khê?”
Lâm Khê đáp: “Dì Chu, cháu  một băng ghi âm sáng nay mới lấy  từ chỗ bạn học của cháu, dì  hứng thú  thử ?”
Sắc mặt Chu Vấn Bình  .
Cách chuyển đề tài cũng quá gượng gạo , ai  hứng thú  băng ghi âm gì đó của cô chứ?
 Lâm Khê  xong cũng  để ý đến bà , cúi đầu móc một cái máy cát xét cá nhân từ trong túi xách .
Kiếp  Lâm Khê  dùng máy cát xét cá nhân lúc còn học cấp một, nhưng lúc   cảm thấy thứ đồ   dễ dùng, cảm ơn sự phát triển của khoa học kỹ thuật. Lúc cô  đến đây vẫn  tìm  ở trong trung tâm thương mại .
Cô ấn nút bật máy, bên trong truyền  một âm thanh rõ rệt: “Nhà  vốn  hề đồng ý cuộc hôn nhân của hai  họ,  hai  vốn   một  vợ  cưới thanh mai trúc mã, mặc dù  chính thức đính hôn, nhưng mười mấy năm qua hai nhà chúng  đều  âm thầm thừa nhận.  khi  hai  đến Tân An ở nhà của cô , cô cũng thấy  đấy, dáng vẻ của cô  như thế nào? Cuối cùng  hai  thậm chí còn   với gia đình  trực tiếp đăng ký kết hôn với cô .”
Mọi :
Sắc mặt ai nấy đều kinh ngạc.