“ chờ một chút cũng .”
Lâm Khê .
Triệu Bắc : “Chị dâu,  chị  đây đợi một lát,  còn  một bản kế hoạch đang . Nếu chị thấy chán thì  thể  sách một lát,  sẽ bảo Nguyễn Ngôn  gọi điện thoại thông báo với công ty bên ,  cho  Thành   khi họp xong sẽ về công ty.”
Lại là Nguyễn Ngôn.
Bởi vì Lâm Khê luôn tin tưởng Lương Triệu Thành nên  quan tâm đến những cô gái bên cạnh .
Theo bản năng, cô cảm thấy rằng    chuyện gì giấu cô.
 việc   xảy  vấn đề gì   nghĩa là bên cạnh   xuất hiện ong bướm, trong lòng cô sẽ thoải mái.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hơn nữa, chuyện  đời     thể đảm bảo chắc chắn như  chứ?
Xem  vẫn là do cô sơ sẩy.
Cô “ồ” một tiếng và : “Không cần, các   thông tin liên quan đến cuộc họp mà tổng giám đốc Lương tham dự hôm nay ? Anh cứ mang tài liệu cuộc họp, tên những nhân viên tham dự và  điện thoại của công ty đối phương, những  trả lời điện thoại  thể là ai đến đây cho ,  sẽ gọi cho  .”
Triệu Bắc  Lâm Khê  như  cũng  cảm thấy  gì  .
Lâm Khê  xong   thoáng qua Nguyễn Ngôn, quả nhiên thấy  sự ngạc nhiên chợt loé  trong đôi mắt của cô.
 cô cũng   gì, khi cô   thấy ánh mắt của Lâm Khê đang  về phía , cô   nhẹ với Lâm Khê.
Quả nhiên Triệu Bắc lập tức giao phó  cho Nguyễn Ngôn, bảo cô  đem tài liệu hội nghị đưa cho Lâm Khê.
Hiệu suất  việc của Nguyễn Ngôn  nhanh, chỉ trong mười phút mà cô   đem một xấp tài liệu đưa cho Lâm Khê, giải thích với Lâm Khê: “Đây là  điện thoại của thư ký bên phía giám đốc đối tác, họ Kim, bà chủ gọi cô  là cô Kim là  .”
Lâm Khê cảm ơn cô ,  đó nhanh chóng lật tài liệu  xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-470.html.]
Bên  là một tập đoàn kiến trúc.
Lâm Khê suy nghĩ một chút  gọi điện thoại cho đối phương, bên  truyền đến một giọng nữ rõ ràng, : “Tập đoàn kiến trúc Lam Thiên xin chào, xin hỏi ngài tìm ai  ạ?”
“Xin chào,  họ Lâm, là trợ lý của tổng giám đốc Lương ở công ty thiết kế Thái An,  phiền cô chờ  khi tổng giám đốc Lương họp xong thì hãy thông báo với   trở về công ty một chuyến   ?   một dự án  báo cáo với tổng giám đốc Lương.”
Mặt Lâm Khê  đổi sắc, cô dịu dàng .
Đối phương : “Được, chờ  khi hội nghị kết thúc  sẽ  với tổng giám đốc Lương một tiếng.”
Lâm Khê gọi điện thoại xong liền  dạo một vòng trong phòng  việc của Lương Triệu Thành.
Văn phòng của   quá lớn nhưng phong cách của  vẫn luôn gọn gàng ngăn nắp tựa như viên đá cẩm thạch  cắt giũa vô cùng chỉnh tề, lộ  vẻ trống trải.
Lâm Khê  một vòng quanh tủ sách, cuối cùng lật từng trang tư liệu của công ty, ánh mắt dừng   thư mục cơ cấu nhân viên công ty, cô rút  và xem thử.
Nguyễn Ngôn là sinh viên đại học  tuyển từ Hoa Thành  nửa năm , chức vụ hiện nay là trợ lý thiết kế.
Phần tư liệu  nếu là để ở bên ngoài  khóa  thì cho dù  lấy  xem cũng  thành vấn đề, chỉ  thể   sơ lược mà thôi.
Lâm Khê xem tư liệu  một lúc thì Nguyễn Ngôn  bên ngoài  gõ cửa mang nước nóng  cho cô, hơn nữa còn mang cho cô một ít đồ ăn vặt, Lâm Khê bảo cô  đặt xuống  cảm ơn cô . Sau đó cô bảo cô    ngoài.
Có điều theo lịch trình thì Lương Triệu Thành sẽ  họp đến năm giờ,  đó  từ công ty Lam Thiên trở về, cô tưởng rằng ít nhất  đợi đến năm giờ rưỡi mới gặp  nhưng  ngờ mới  bốn giờ rưỡi mà   về đến công ty.
Lâm Khê  thấy tiếng mở cửa thì  đầu  qua, thấy Lương Triệu Thành đang đóng cửa .
Khi thấy cô, khuôn mặt luôn toát  vẻ lạnh lùng của  dần chuyển sang vẻ dịu dàng,  ngoài  thể  nhận , nhưng Lâm Khê   thể    đang  vui.
Anh đến gần  cô và hỏi: “Sao em  đến đây , trợ lý Lâm?”
Vốn tâm trạng Lâm Khê đang    lắm, nhưng khi  thấy   tới,  đó thấy  đang   thì tâm trạng vốn  chút buồn bực  vui vẻ trở , cô đưa tay nắm lấy tay , nhón chân hôn lên khóe môi ,  nũng: “Em cảm thấy hình như  nhiều ngày  gặp , đột nhiên em  nhớ nên lập tức tới đây để gặp  đấy. Không  em   phiền đến công việc của   thế?”
Anh đưa tay ôm lấy cô, hôn cô hai cái, : “Không  .”