Tay Lâm Khê bỗng siết chặt.
Môi mím chặt  Hạ Hướng Viễn, vì dùng sức nên tay đều run lên.
Hạ Hướng Viễn đương nhiên   cô bỗng căng thẳng, vốn dĩ   cho rằng lúc     tin tức   hẳn là  ăn   , nhưng thấy cô căng thẳng,   phát hiện   vốn  như , ngược  trong lòng như đột nhiên    mạnh mẽ bắt lấy, hít thở  thông  còn đau đớn.
“Bởi vì em rời bỏ , gả cho  , cho dù   hai  ly hôn,  cũng  thể nào  quan tâm đến  .”
Anh  cô  dời  ánh mắt, uống một ngụm nước lạnh  tay, nặng nề thở  một  mới tiếp tục : “Sau khi   ly hôn với em thì vốn  hề tái hôn, hoặc là ,   còn  kịp tái hôn,  khi em qua đời mấy năm,   gặp tai nạn máy bay  qua đời. Nếu  nhớ  sai thì là năm 1995, nhưng tình huống cụ thể thì   rõ, bởi vì lúc  về Tân An thì    qua đời,  cũng chỉ kiểm tra một chút, lúc  công ty     tên Tiểu Dã.”
Tiểu Dã,   là Tiểu Dã?
Gia thế nhà họ Lương lớn, công ty của     tay Tiểu Dã?
Cô   ,     khổ, : “Anh  ,  cũng  rõ tình hình cụ thể. Anh đoán là Tiểu Dã  giao dịch với nhà họ Lương, kiếp  Tiểu Dã  giống bây giờ,  khi em và  Lương ly hôn thì vẫn luôn là  Lương nuôi nó,  ai dám chọc nó. Em  vì   đó Trương Tú Mai và nhà họ Chu  c.h.ế.t ?”
Bao gồm em gái  .
“Bọn họ  bộ chôn  trong biển lửa, thiêu đến cả tro cốt cũng  còn.”
Đời , mặc kệ là Trương Tú Mai hoặc cả nhà Chu Lai Căn,  là gia đình nhà họ Trần, tuy nghèo túng nhưng kỳ thật   hơn kết cục ở kiếp  nhiều.
Dù là  ,  đó cũng  vật lộn với  mấy .
Ai dám xem thường , xem  là con nít ?
“Xin , Tiểu Khê.”
Anh  nhắm mắt, lúc mở mắt  thì thấy cô   dậy,    vạt áo của cô: “Anh  cố gắng hết sức, kiếp    thể dùng hết sức  để bảo vệ em, xin , nhưng đời  ngay từ đầu  là quá muộn, hy vọng đời  em  thể bình yên.”
Lâm Khê   .
Tâm trạng của cô thật sự quá phức tạp, cảm xúc cuộn trào  dễ gì mới  thể miễn cưỡng kiềm chế, cho nên cũng  thể chỉnh đốn cảm xúc khác để thấy sự cô đơn của  .
Cuối cùng cô chỉ  một câu “cảm ơn”  xoay  rời .
Hạ Hướng Viễn  cô rời ,  cô vội vàng  đến  mặt Lương Triệu Thành, đưa tay nắm lấy tay ,  hai  ôm  rời ,  đến mức gần như c.h.ế.t lặng, như một bức tượng.
Anh   rót một ly nước lạnh, uống một ngụm.
  nhiều nước hơn nữa cũng  trấn tĩnh  trái tim buồn đau.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-479.html.]
Thật  rõ ràng    thể chờ, chờ Lương Triệu Thành xảy  chuyện, khi đó   sẽ  trăm ngàn cách chậm rãi đến gần cô, nhưng rốt cuộc   vẫn   .
Mà Lương Triệu Thành rõ ràng  thấy Lâm Khê hoảng loạn  đến.
Trước giờ   từng thấy cô hoảng loạn như .
Anh kéo tay cô, quan tâm mà  cô, hỏi: “Sao ?”
Lâm Khê lắc đầu,  bèn   gì nữa, mãi cho đến khi  ngoài, lên xe,  mới đưa tay ôm cô, trấn an mà vỗ về cô: “Dù  chuyện gì,  đều ở đây. Có chuyện gì thì  với ,  sẽ xử lý.”
Hiện tại  cảm thấy  thật sự quá mức nhân từ.
Có lẽ là ngay từ khi bắt đầu,     là  sống  một đời thì  nên để     cơ hội mở miệng và  loạn.
Anh   như  thì cũng thôi , nhưng   như , nước mắt của cô lập tức tuôn .
 , từ khi cô đến thế giới ,  vẫn luôn ở đây.
Lúc cô là Nhạc Khê, cô  độc lập, cô cảm thấy cô  qua tuổi dựa dẫm ỷ   một , mất  một  sẽ thấp thỏm lo âu.
 giờ mới phát hiện, hoá  là bởi vì cô  yêu một  như thế.
Nếu thực sự yêu một ,  thấy  sẽ xảy  chuyện, sẽ vĩnh viễn rời khỏi  thì sẽ sợ hãi như .
Lúc  Lương Triệu Thành  thầm lăng trì Hạ Hướng Viễn đến hàng ngàn .
Vốn định về nhà  mới , nhưng lúc  cũng  thèm quản, đưa tay ôm cô chặt hơn nữa: “Em     trăm phương nghìn kế, chẳng qua chỉ là  khiến chúng   thoải mái, mặc kệ    gì đều  cần tin  .”
Lâm Khê lắc đầu.
Chuyện khác cô  thể  tin  , nhưng chuyện  thì cô tuyệt đối  đề phòng với chuyện  xảy .
Cho dù là giả.
Hiện tại là năm 1992,    là năm 1995.
Không, ai     nhớ nhầm  , dù   thời nay  ít  máy bay, cô định mười năm tới sẽ  cho   máy bay!
Máy bay, máy bay trực thăng, khinh khí cầu gì cũng   !
Lương Triệu Thành dỗ cô, trong lòng chán ghét Hạ Hướng Viễn vô cùng,      nhiều năm tới    ngoài đều   Lâm Khê nghiêm khắc quản lý.
Nếu , chỉ sợ là trong lòng  sẽ lăng trì Hạ Hướng Viễn thêm vài .