“Em  ghét   ?”
Nhạc Dĩ Mạn  Lâm Khê.
Ba năm chung sống, tuy ngoài mặt Lâm Khê  thích Nhạc Dĩ Mạn cho lắm, thường xuyên dỗi cô , nhưng ba năm nay, cô đối xử với Nhạc Dĩ Mạn thật sự , từ ăn mặc dùng,  cái nào  quan tâm, mua chút gì cho Nhạc Minh Tư, tất nhiên cũng sẽ  thiếu Nhạc Dĩ Mạn. Lại bởi vì   Nhạc Dĩ Mạn còn đang  học, khác với Nhạc Minh Tư  thành công trong sự nghiệp riêng, cho nên lúc mua đồ cho cô  thì càng nhiều hơn,  cô  thích hàng hiệu, cho dù gia cảnh nhà họ Nhạc  tệ, nhưng đầu thập niên 90 còn  đến nỗi mua  nhãn hiệu xa xỉ, cho nên nhiều khi Lâm Khê mua gì cho  thì cũng tuyệt đối  quên Nhạc Dĩ Mạn.
 đây là thập niên 90, mua quần áo, túi, đồ trang điểm, mỹ phẩm dưỡng da mấy ngàn tặng cho cô  mà  nay đều  chớp mắt.
Dù là chị em ruột cũng  như .
Cho nên đôi khi Nhạc Minh Tư cũng : “Tiểu Khê, con đừng  với con bé quá, dù là cưng chiều con gái thì cũng  cưng chiều như con.”
Nhìn đến choáng mắt.
Chiều con gái.
Khoé miệng Lâm Khê cong cong.
Có điều lời Nhạc Minh Tư khiến cô  chút thẫn thờ.
Bởi vì   bà Nhạc Dĩ Mạn cũng đối xử với cô như .
Cô  quen cách chung sống giữa hai  là như .
Chỉ là hiện tại đổi thành cô mua cho cô , cô cũng  cảm thấy khác biệt bao lớn.
Kiếp  Nhạc Dĩ Mạn thích mấy thứ đó  nhường nào, hiện tại cô  thể cho cô cô  thì đương nhiên sẽ mua.
Cho nên hai  tiếp xúc một cách kỳ lạ, tình cảm cũng càng ngày càng sâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-488.html.]
Nhạc Dĩ Mạn  kết hôn cũng  để tâm đến ý kiến của Lâm Khê.
Thoạt  còn để tâm hơn lúc bà  tái hôn ở kiếp .
Lâm Khê rầu rĩ, cách một lát mới : “Cũng  , chỉ là cảm thấy    bạn thì , nhưng  chồng thì liệu   đáng tin  . Con  thì cũng  tệ lắm, nhưng về mặt tình cảm liệu   một lòng , hơn nữa, nhà họ Ngụy  kinh doanh, bên ngoài  thiện khéo léo, thật  bên trong vẫn là ích lợi  đầu. Chị và bọn họ, ban đầu ở chung còn , thật sự sinh sống cùng  liệu sẽ phát hiện giá trị quan   khác , cuộc sống sẽ  đau khổ.”
Ban đầu Nhạc Dĩ Mạn chỉ  giỡn chút để dỗ Lâm Khê,  Lâm Khê  như  thì nụ   mặt cũng thu , dần đổi sang sắc mặt nghiêm túc.
Cô  suy nghĩ, : “Thật  việc đó chị đều , chỉ là em xem,   em và Lương Triệu Thành khác biệt  lớn ?  em vẫn lựa chọn     ? Mặc kệ là hai  như thế nào, hai gia đình thế nào, đa phần đều là  khác , ở bên cạnh ai còn   là  hoà hợp ? Hai   tình yêu,  thành ý,   vấn đề kinh tế, em thấy đối phương thuận mắt thì điều    hơn đa   . Tiểu Khê, chị  em quan tâm đến chị, nhưng chuyện   nghiêm trọng như em , còn nữa…”
Cô   Lâm Khê, : “Vì  em cảm thấy   sẽ  một lòng về mặt tình cảm? Không lẽ lúc  ở Tân An   đào hoa lắm ?”
Cô     nghi ngờ Ngụy Trọng Hằng  ý gì với Lâm Khê.
Có  Ngụy Trọng Hằng ngẫu nhiên  đến, cảm thấy Lâm Khê giống như một cô bé giả thành  lớn, trong mắt   chỉ như đứa con nít.
Sau đó trong mắt  ngoài, Nhạc Dĩ Mạn  Lâm Khê săn sóc  thứ cũng cảm thấy như .
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau đó hình như hai    thêm sự ăn ý một cách kỳ lạ.
Lâm Khê suy nghĩ một chút, lắc đầu.
Cho dù cô  thích cha cô, cũng  đến mức   gì mà bêu   .
Sau đó Nhạc Dĩ Mạn  hỏi , Lâm Khê mới phát hiện, mấy năm qua  từng thấy cha cô  mối tình nào.
??
Cô nhất thời  chút nghẹn lời.