Lâm Khê vốn đối với bà nội Lâm cũng   cảm giác gì nhiều, chỉ cảm thấy bà  thật đúng là vì cháu gái mà rầu thúi ruột.
Lúc  trong đầu  hiện  hình ảnh một bà lão, tim giống như đột nhiên  cái gì đó hung hăng nắm một chút.
Mà “Lâm khê” chân chính  chết, mặc kệ bệnh c.h.ế.t trong giấc mộng   là  mới c.h.ế.t mấy ngày , còn  Tiểu Dã, Lâm Khê ban đầu  sinh  ý thức trách nhiệm với , cảm giác đó  giờ phút  hình như  càng nặng thêm vài phần.
Sau khi Lâm Khê rời khỏi nhà của Tôn Văn Thục, Huệ Huệ  với Tôn Văn Thục: “Mẹ, hình như con cảm thấy chị Lâm   đổi  thì ?”
“Mẹ cũng cảm thấy con bé  còn giống   nữa.”
Đồng Đồng vẫn luôn ở một bên dính   hai  con bọn họ : “ mà con cũng  thích chị Lâm bây giờ.”
Tôn Văn Thục ôm Đồng Đồng, cúi đầu , : “Nào  cái gì  đổi ? Không  vẫn đối xử  với các con giống như lúc  ?”
Sau khi để Đồng Đồng   ngoài chơi một lát, Tôn Văn Thục mới  với Huệ Huệ: “Trước đó  còn lo lắng cho chị Lâm của con, hiện tại xem   cần quá lo lắng, Huệ Huệ, con về  cũng nên học hỏi thêm chị Lâm của con đấy. Con bé    đổi, con bé  lẽ vốn  như ,   là bởi vì bà nội Lâm sinh bệnh, con bé   vui vẻ,  đó tình cảnh càng ngày càng khó khăn, bất đắc dĩ mới  ứng phó với những   tính kế con bé, hiện tại   cần lo lắng, con bé  thể mạnh mẽ hơn , Huệ Huệ, tính tình của con   trọng, nhưng  đủ kiên cường, con vẫn còn   ở đây, cha con cũng  thương con và Đồng Đồng,  chuyện gì cũng  cần  sợ, giống như chị Lâm ,  đúng lý hợp tình, như  mới thản nhiên hào phóng hơn  khác.”
Ở quê dì  trọng nam khinh nữ  ghê gớm.
Chồng dì  ở bên   ăn  lên,  kiếm  nhiều tiền, những  ở quê     bao nhiêu chuyện , cái gì mà nhận nuôi  đưa cháu trai cho nuôi, thậm chí xui khiến chồng dì  ly hôn cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-61.html.]
Dì  hy vọng con gái  dù tính tình  trọng nhưng cũng  đủ kiên cường, như thế mới  thể bảo vệ  bản ,    khác ảnh hưởng.
Huệ Huệ hiểu chuyện  cân nhắc, Tôn Văn Thục vì giáo dục con gái, thuận tiện lấy chuyện Lâm Khê đến đây  ứng  hai tháng tiền thuê nhà kể  cho cô bé .
Huệ Huệ  xong  như nhớ tới cái gì, : “ mà , chị Lâm   là  kết hôn với chú Lương ? Nghe  chú Lương tối hôm qua  trực tiếp dọn đến nhà chị Lâm ở . Mẹ, chú Lương  tiền như , chị Lâm vì  còn  đủ tiền xài,  tới đây ứng  tiền thuê nhà?”
Huệ Huệ  Lương Triệu Thành  tiền, là bởi vì cô bé  những dự án  của cha cô bé đều là chú Lương giao cho cha  ,  nên cha cô bé mới  thể kiếm   nhiều tiền, chú Lương như     tiền hơn ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Tôn Văn Thục , thầm nghĩ, cái  thì   phức tạp.
 mở miệng  chỉ : “Chú Lương  tiền thì cũng là tiền của chú Lương, còn   hai  họ  kết hôn ? Huệ Huệ, về  con cũng  như , tự  giữ tiền của , đừng nghĩ tiêu tiền của  khác,  nghĩ   để bản   tiền mới .”
Bên  Tôn Văn Thục đang  chuyện với con gái, bên  Chu Mỹ Châu   lóc trở về nhà, Trương Tú Mai  chuyện với con gái.
Trương Tú Mai   Chu Mỹ Châu  Lâm Khê cho Huệ Huệ vòng cổ ngọc trai mà  cho cô , còn mắng cô  “Muốn thì kêu cha  mua cho” liền nóng nảy.
Nỗi uất ức ban đầu Chu Lai Căn vất vả lắm mới khuyên ngăn  “Ầm” một tiếng  trỗi dậy, bà  kéo tay con gái  tìm Lâm Khê.
  mới  khỏi nhà, đang  đường  cầu thang  gió thổi qua,  nghĩ đến thái độ hai ngày  của Lâm Khê, còn  những lời chồng khuyên, nhất thời  xúc động và tức giận đều lui xuống, bước chân chần chừ, lúc   xuống tới lầu hai , bà   đầu   căn phòng cho thuê của một nhà bốn  Lý Toàn và Tôn Văn Thục, nghĩ đến chuyện của con gái bà  xảy  ở nhà của Tôn Văn Thục, ngọn nguồn cũng là do Lâm Khê  tặng một cái vòng cổ ngọc trai cho Huệ Huệ, Lâm Khê  tự nhiên  tới tìm Tôn Văn Thục, và vì   tặng vòng cổ ngọc trai cho cô bé?
Sự nghi ngờ trong lòng Trương Tú Mai dâng lên, do dự một chút, lập tức quyết định  tiên   tìm Lâm Khê,  đầu tính  tìm Tôn Văn Thục hỏi một chút.