Hạ Mỹ Liên cúi đầu  một trăm đồng trong tay Lâm Khê,   ngẩng đầu  Lâm Khê,  dám tin.
Một trăm đồng, cô coi cô  là ăn mày đuổi  ?
Ngực cô  nhấp nhô, quả thực là tức đến   run rẩy, đến răng cũng run rẩy theo.
Cô   chỉ Lâm Khê răng  run lập cập: “Một trăm đồng,  cho  một trăm đồng? Cậu bảo  ? Vậy cha  thì ? Mẹ  thì ? Anh  thì ? Lâm Khê, ,  thật độc ác, quá độc ác. Nhiều năm qua tại       là  như ,  giả vờ nhiều năm như thế, nhiều năm nay dáng vẻ ngoan ngoãn  lời hiền lành đó,   tất cả đều là giả vờ. Cậu lừa  , lừa cả nhà , cả nhà  thế mà chẳng  ai    là thứ độc ác tuyệt tình như .”
Ngón tay Lâm Khê xoa hai tờ tiền   vẻ  mới nhưng đối với cô  là tiền giấy  lâu về , im lặng một lát mới : “  giúp  các ,  ghét kẻ đánh bạc, ghét tất cả những thứ liên quan đến bài bạc. Tiền của , cho dù ngày nào đó  thực sự  tiền,  thà quyên tặng cho cô nhi viện, xây trường học, cũng sẽ  cho kẻ cờ b.ạ.c một đồng nào, các  chỉ  thể tự cứu lấy .”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Bốp” một tiếng, Hạ Mỹ Liên đánh  tay Lâm Khê, Lâm Khê  đau, hai tờ tiền  tay rơi xuống đất.
Lâm Khê  dọa giật , vô thức lùi  phía  một bước, mắt  theo chỗ tiền đó,   sang Hạ Mỹ Liên.
Cô mím môi,  đó ngẩng đầu, “bốpốp” một tiếng, giơ tay cho cô  một cái tát, lạnh lùng : “   nghĩa vụ  bán nhà trả nợ cờ b.ạ.c cho nhà các , cái tát  trả  cô, cô  bản lĩnh xông   tức giận,  mà hèn nhát với  cha  bán cô ?”
Lúc  cô còn  chuyện hẳn hoi với cô , còn cho cô  một trăm đồng, còn cho cô  ý kiến, tuy nhiên xuất phát từ sự đồng tình cơ bản dành cho một cô gái như cô .
Còn  buổi sáng gặp Hạ Hướng Viễn, sự đối đãi lạnh nhạt  chút dây dưa của Hạ Hướng Viễn khiến cô cũng  chút hảo cảm với  .
Cô nào   em gái của    điên cuồng như thế ?
Tuy nhiên cô thảm hại cũng   là lý do để phát điên với  khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-91.html.]
Với kí ức  hạn của cô, nguyên   khi nhà họ Hạ rơi  cảnh khốn khó, còn giúp đỡ nhà họ  ít, thầm cho  Hạ  ít tiền.
 Hạ Mỹ Liên   chút cảm kích, cô  chỉ cảm thấy “Lâm Khê” bán tòa nhà giúp bọn họ trả nợ là điều đương nhiên!
Không giúp đỡ chính là độc ác tuyệt tình vô tình vô nghĩa, hừ, trò gì đây.
Cái tát  của Lâm Khê  chút lưu tình, tát xong cô còn thấy đau tay, vẩy tay một lúc.
Hạ Mỹ Liên vốn mắt mũi đang đỏ bừng sưng húp  lóc, cộng thêm cái tát , nửa bên mặt sưng vù, cả  trông  thê thảm  kinh dị.
Cô  ôm mặt, trừng mắt  Lâm Khê mà  thể tin nổi.
“Con đĩ, con đĩ , chỉ  giả vờ giả vịt quyến rũ đàn ông!”
Vì cái tát , cũng vì sự tương phản của Lâm Khê so với  đây, khiến tia hy vọng cuối cùng của cô  vụt tắt, Hạ Mỹ Liên  sụp đổ.
Cô  cảm thấy cả nhà   Lâm Khê lừa gạt nhiều năm, trong lòng  hận  tức giận, cảm xúc tích lũy gần đây cuối cùng bùng nổ  bộ.
Cô  chửi mắng Lâm Khê,    đầu  Lương Triệu Thành sầm mặt  ở cửa,  như phát điên: “Anh thích khuôn mặt  của cô  đúng ? Giống như  , thích khuôn mặt  của cô ,  là thích dáng vẻ hồ ly tinh giả vờ giả vịt của cô ?”
“  cũng  ở thôn Lâm Hạ chúng  hai năm , lẽ nào   thấy   m.ó.c t.i.m móc phổi  đối xử với cô  ? Không thấy bọn họ  đây yêu thương  thế nào ?  mà vì nhà   còn tiền, bởi vì nhà  nợ một trăm năm mươi nghìn, cô  giờ  lật mặt vô tình,   sợ đợi khi  hết tiền,  một ngày sẽ  kết cục như   ?”
Lâm Khê: