Nửa đêm, Nguyễn Khê, Nguyễn Khiết và Nguyễn Thúy Chi trở tiệm may, hai mí mắt bắt đầu đánh vì buồn ngủ, rửa mặt xong thì lập tức lên giường.
sáng sớm ngày hôm vẫn về nhà họ Nguyễn, sôi nổi ăn sáng với cô dâu cửa là Tiền Xuyến.
Sau khi dùng bữa xong, Nguyễn Trường Sinh đưa Tiền Xuyến ngoài dạo khắp nơi, đây rõ ràng là khoe vợ.
Dù lúc hai yêu đương sợ cũng bàn tán nên từng đưa cô về, nhưng bây giờ cô là vợ !
Sau khi rời khỏi đây, Nguyễn Trường Sinh đưa Tiền Xuyến ngoài, trong nhà cũng im lặng hơn.
Bởi vì chuyện vui mới qua, hơn nữa Nguyễn Trường Phú còn , cho nên ai lập tức dậy việc. Nguyễn Trường Quý chỉ cần cơ hội thì sẽ theo Nguyễn Chí Cao ở bên cạnh Nguyễn Trường Phú, nếu thể nịnh bợ cả thì ông cũng thơm lây.
Mà Nguyễn Trường Phú cũng chậm trễ, đường tốn quá nhiều thời gian, thể ở nhà lâu. Ông và Phùng Tú Anh chỉ thể ở thêm một ngày, ngày mai về, nếu sẽ đủ thời gian.
Đã như một chuyện thể kéo dài nữa.
Vì thế Phùng Tú Anh nhờ Lưu Hạnh Hoa gọi Nguyễn Khê trong phòng, chính thức với cô về chuyện lên thành phố.
Phùng Tú Anh mang tâm trạng mắc nợ với Nguyễn Khê : “Tiểu Khê, mấy năm nay đối xử với con, trong lòng cũng cảm thấy khó chịu. Bây giờ ba đưa con lên thành phố, con ý kiến gì ?”
Nguyễn Khê Phùng Tú Anh Lưu Hạnh Hoa, cô im lặng một lúc : “Có một yêu cầu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-the-gioi-nien-dai-van-lam-nu-phu-xinh-dep/chuong-181.html.]
Phùng Tú Anh thấy Nguyễn Khê bằng lòng chuyện với bà thì trong lòng cảm thấy thoải mái hơn, bà vội vàng hỏi: “Có yêu cầu gì con cứ , chỉ cần ba thể thì nhất định sẽ đồng ý với con.”
Nguyễn Khê mắt bà : “Con thật sự thoải mái khi một , dù con cũng từng sống thành phố sợ bản sẽ thích ứng , cũng tình cảm với chị em bên đó, lẽ sẽ hợp nên con đưa Tiểu Khiết cùng.”
Phùng Tú Anh xong thì ngơ ngác Lưu Hạnh Hoa.
Lưu Hạnh Hoa cũng cảm thấy bất ngờ, bà sửng sốt một lúc.
Bà ngờ Nguyễn Khê ý tưởng , nhưng bây giờ cô xong, bà cũng cảm thấy nếu đưa Nguyễn Khiết cùng ? Hai chị em thể chăm sóc lẫn , hơn nữa Nguyễn Khiết thể thoát khỏi bà ác độc Tôn Tiểu Tuệ , cũng gả cho .
Thấy Phùng Tú Anh gì, Lưu Hạnh Hoa khôi phục tinh thần thì hắng giọng : “Mẹ thấy để con bé cùng cũng mà, tình cảm của Tiểu Khê và Tiểu Khiết từ đến nay vốn , đưa con bé thì cũng yên tâm. Dưới thành phố con cũng nhiều đứa nhỏ như , thêm Tiểu Khiết cũng sợ nhiều, con bé lớn sẽ khiến con phí tâm tư chăm sóc, chỉ ăn nhiều thêm mấy bát cơm nếu như thật sự thì sẽ trả tiền cho con theo tháng.”
DTV
Nghe thấy Lưu Hạnh Hoa nhắc đến chuyện tiền bạc, Phùng Tú Anh vội vàng : “Mẹ , con dám như chứ?”
Vì để cho Phùng Tú Anh lời từ chối nên Lưu Hạnh Hoa suy nghĩ một chút lấy Nguyễn Trường Quý và Tôn Tiểu Tuệ tấm lá chắn, bà Phùng Tú Anh tiếp tục : “Từ nhỏ Tiểu Khê ở trong núi, cũng coi như là do chú hai và thím hai nuôi nấng nó, họ giúp hai đứa nuôi con gái mười mấy năm, bây giờ hai đứa nuôi con gái giúp chúng nó mấy năm, cũng tính là quá đáng chứ?”
Nguyễn Trường Quý và Tôn Tiểu Tuệ ngay cả Nguyễn Khiết cũng quan tâm đương nhiên cũng sẽ quan tâm đến Nguyễn Khê.
để vợ chồng thằng cả đồng ý chuyện , bà chỉ thể dùng chuyện ép họ. Lưu Hạnh Hoa vẫn hiểu Nguyễn Trường Phú, những lời như ông nhất định sẽ đồng ý, ông là cần mặt mũi.
Ông và Nguyễn Trường Quý như hai thái cực khác , trong lòng Nguyễn Trường Quý chỉ bản khác, tất cả chuyện đều lấy chính và gia đình trọng, chịu thua thiệt, bao giờ để khác chiếm chút lời nào từ . Còn Nguyễn Trường Phú thì càng để ý đến ánh mắt và cái của khác hơn, cũng càng để ý đến hình ảnh của ông trong mắt khác nên ông rộng lượng khi đối xử với ngoài, đến cả trong nhà còn xếp .
Quả nhiên Phùng Tú Anh còn lên tiếng, Nguyễn Trường Phú trong phòng mở miệng : “Mẹ đúng, thì đưa Tiểu Khiết cùng . Mấy năm nay em hai con trông nom việc trong nhà cũng dễ dàng, đây cũng là việc nên .”