Nguyễn Khiết ngẫm nghĩ một lát: “Cũng hợp lý đấy, chuẩn thì vẫn hơn, chúng tiếp tục cố gắng ôn tập thôi.”
Nguyễn Khê gật đầu: “Nghĩ nhiều cũng vô dụng, cứ ôn thật thôi.”
Bọn họ đến thành phố hơn hai năm , thể là cần gì, ngày nào cũng vùi đầu học, ngày nào cũng học đến tận đêm muộn, cũng học xong kiến thức trong sách giáo khoa bốn năm học cấp hai và cấp ba .
Bây giờ thời gian còn ba bốn tháng nữa, cũng đủ để ôn tập.
Hai năm nay hai bọn họ từng từ bỏ việc học, khi thông tin kỳ thi đại học sẽ khôi phục, họ vẫn luôn cảm thấy so với việc nhập ngũ, công nhân, ở quê ruộng mười mấy năm, thì việc gấp rút ôn tập trong một tháng nhiều lợi thế hơn nhiều.
Vả với tình hình đây là năm đầu tiên tổ chức thi, thì chắc chắn đề đưa sẽ dễ.
Trong thời gian hai năm qua, Nguyễn Khiết học thêm nhiều, thứ nhất là vì cô đồng ý với Nguyễn Khê, thứ hai là vì cô đạt chút cảm giác thành tựu trong học tập. Mà bây giờ khi mục tiêu mơ hồ, cô càng dồn sức học tập hơn.
Thế là trong thời gian tới, Nguyễn Khê và Nguyễn Khiết thực sự tiến trạng thái ‘Không ngóng chuyện bên ngoài, chỉ chuyên tâm sách thánh hiền’. Cả hai tâm tư để ý đến bất cứ thứ gì khác, cuộc sống của học chỉ xoay quanh việc ôn tập mà thôi.
Sau đó, khai giảng còn tới hai tháng, tin tức kỳ thi đại học sẽ khôi phục xác nhận và lan truyền bởi các phương tiện truyền thông lớn trong nước.
Khi thông tin xác nhận và công bố ngày hôm đó, cả trường học đều xôn xao lên cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-the-gioi-nien-dai-van-lam-nu-phu-xinh-dep/chuong-292.html.]
Đương nhiên chỉ trường học là xôn xao, mà tất cả những nơi nhận tin tức cả nước đều xôn xao lên cả.
Bất luận là quân nhân giải ngũ, công nhân trong công trường, những thanh niên tri thức đang việc ở quê, cán bộ trong cơ quan, những học sinh mới nghiệp cấp hai, thậm chí là nông dân đang ruộng cũng đều thể đăng ký tham gia dự thi.
Không cần quần chúng bổ nhiệm, phân biệt thành phần, tất cả đều thể tự nguyện đăng ký, cuối cùng tuyển chọn những giỏi nhất.
Nguyễn Khê và Nguyễn Khiết thông tin loa phát thanh của trường, đích hiệu trưởng ở trong phòng phát thanh công bố thông tin cho bộ giáo viên và học sinh trong trường, để chú ý học tập, nắm bắt thời gian chạy nước rút cho kỳ thi đại học.
Thông báo xong, cả trường lập tức trở nên sôi sục, Nguyễn Khiết dường như là còn phấn khích hơn cả đám học sinh đang vô cùng náo nhiệt , cô gần như nhảy cẫng lên với Nguyễn Khê: “Chị, là thật kìa! Kiến thức thực sự thể đổi vận mệnh! Thực sự thể!”
Mặc dù Nguyễn Khê sớm sẽ ngày , cô còn tưởng thể bình tĩnh đón nhận bước ngoặt của thời đại . ngay khi xong thông báo, cô cũng kích động, cứ như nhiều năm chịu đựng, cuối cùng mới thể thấy ánh sáng rực rỡ .
Cô nắm tay Nguyễn Khiết : “Chúng cùng đổi vận mệnh!”
DTV
Thực ít trong những học sinh đang sôi sục lên chỉ đơn giản hô hào gây náo nhiệt thôi, bởi vì bọn họ chẳng chút kiến thức nào trong đầu cả, việc kỳ thi đại học khôi phục cũng chẳng liên quan đến bọn họ, việc đăng ký thi cũng chỉ là bia đỡ đạn thôi.
Cho nên, hiệu trưởng thông báo bao lâu, thầy Tạ, chủ nhiệm lớp bước lớp học, tạt cho một gáo nước lạnh.
Ông bục giảng, quanh một vòng, : “Là những học sinh nghiệp cấp hai của khóa , các em cũng thể đăng ký tham gia kỳ thi . các em ở trình độ nào, trong lòng các em tự rõ, bình thường chỉ thi mười mấy điểm, đừng thi, kẻo gây họa cho đất nước, các em ôn một năm còn vô dụng, chứ đừng là ôn một tháng. Cảm thấy bản còn khả năng thì thể thi thử, nhưng cũng đừng đặt quá nhiều kỳ vọng, dù gì thì những học sinh nghiệp cấp ba cũng chiếm ưu thế hơn các em. Năm đầu tiên chắc chắn là sẽ cạnh tranh lớn, chỉ những học sinh mới nghiệp khóa các em, mà còn cả những nghiệp trong mười năm nữa, tất cả đều sẽ đăng ký tham gia. Các em sẽ tranh đấu với những học sinh nghiệp cấp hai, cấp ba của mười mấy khóa khác thực lực, chẳng khác gì thiên binh vạn mã đang qua một cây cầu độc mộc cả. Các em tự cân nhắc trình độ của , quyết định đăng ký tham gia, chiều mai hãy đến phòng việc của thầy để lấy mẫu đăng ký.”