Xuyên Về Thời Kỳ Đói Khổ, Trân Trọng Những Thời Gian No Ấm - Chương 38
Cập nhật lúc: 2025-03-03 07:33:20
Lượt xem: 127
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Khang Bình thấy cô , lập tức qua đem bánh mì đưa miệng cô: "Em gái ăn!"
Hắn chính là tâm tính trẻ con, mà trẻ con chia sẻ thành công, nhiều ít sẽ điểm thất vọng.
Không thất vọng, Hứa Thanh Thanh duỗi tay véo một chút bánh đưa trong miệng, phòng bếp đổi bồn nước giặt quần áo một nữa để phơi.
Lăn lộn một hồi, chân chút đau, Hứa Thanh Thanh dứt khoát về phòng xuống, đó hỏi Thẩm Khang Bình: "Giữa trưa ăn cái gì?"
Thẩm Khang Bình bánh mì trong tay, biểu tình chút nghi hoặc.
"Có ăn thịt ?" Hứa Thanh Thanh trực tiếp hỏi .
Hiển nhiên, hôm nay nhờ họa phúc một tiền, xác định vàng thể nạp phí, sợ bàn tay vàng còn tiền sẽ biến thành đồ bỏ, hơn nữa phát hiện hang động lương thực...... Như thế Hứa Thanh Thanh cảm thấy, hôm nay thể xa xỉ một chút, trực tiếp đặt cơm hộp ăn.
Thịt ai ăn, Thẩm Khang Bình tự nhiên gật đầu .
"Vậy ngoài giữ cửa, chờ em gọi ." Hứa Thanh Thanh .
Thẩm Khang Bình lời mà ngoài, đem cửa cổng, cửa chính đóng hết , ở nhà chính tiếp tục gặm bánh mì.
Cảm xúc của tới nhanh cũng nhanh, phía ở núi ôm em gái đến rối tinh rối mù, lúc cùng em gái về đến nhà, ăn bánh mì thơm ngọt ngon miệng, nghĩ đến em gái còn thịt ăn, liền vui vẻ lên, gót chân điểm mặt đất nhún nhún.
Trong phòng, Hứa Thanh Thanh mở giao diện cơm hộp.
Nói là ăn thịt, một chốc một lát cô cũng nghĩ ăn loại nào, vì thế ở trang chủ một chút.
"Nhà đồ chiên thoạt tồi......"
Gần đây ăn màn thầu, cháo, mì sợi nhiều, mặc dù ăn kèm tương ớt, cô vẫn là cảm thấy trong miệng hương vị, ăn mấy món khẩu vị nặng.
Nhìn thấy một nhà chuyên bán đồ chiên, cô nhịn , phát hiện ưu đãi, lập tức quyết định ăn nhà .
Hoa lan, ngó sen, cánh hoa, cá chiên, bắp, thịt ba chỉ......
Hứa Thanh Thanh ăn chỗ là đủ , bất quá sợ Thẩm Khang Bình ăn đủ no, cố ý bỏ thêm hai xiên bánh mật đủ 50 đồng giảm 22 đồng.
Bất luận dùng vài , Hứa Thanh Thanh vẫn cảm thán một chút, đặt đơn xong liền lập tức thu cơm hộp, cảm giác quả thực quá !
"Khang Bình, mau ăn cơm!" Cô một bên mở hộp cơm, mới mở một mùi hương mê .
"Tới đây!" Thẩm Khang Bình cô gọi, giây tiếp theo liền đẩy cửa tiến , ngửi mùi thơm trong phòng yết hầu tự chủ mà nuốt một cái.
"Mau tới đây ăn." Hứa Thanh Thanh đau chân nhúc nhích, đem vỏ nilon lót ở giường, dịch đến phía thành giường, cầm lấy một chuỗi hoa lan chiên.
Nhà đồ ăn chiên , cắn xuống một ngụm liền phát tiếng "Răng rắc" xốp giòn, tinh tế nhai nuốt, hương cay mang theo vị ngọt cùng với mùi hạt mè, mỹ vị.
Hứa Thanh Thanh cũng ăn qua ít đồ chiên, nhưng thật đúng là gặp nhà nào vị xốp giòn như , tức khắc cảm thấy mua đúng nhà .
So với cô, Thẩm Khang Bình cầm lấy một chuỗi cánh gà lên ăn .
Mặt ngoài vàng ruộm điểm ửng đỏ của nước sốt trông mê , một ngụm cắn xuống, da xốp giòn thơm, thịt bên trong tươi mới ngon miệng, Thẩm Khang Bình nhịn kêu lên: "Ngon quá, ngon quá......"
Khác với cánh gà trong tay, phía bánh mì đậu đỏ luyến tiếc ăn nhanh cũng thấy thơm bằng.
Hứa Thanh Thanh mấy miếng giải quyết sạch một xiên, hai tay cầm cánh gà ăn cả ngẩng đầu lên, nhịn vươn tay cầm lấy một cái cánh khác.
Một ngụm cắn xuống, tư vụ xốp giòn Hứa Thanh Thanh tán đồng gật đầu, cảm thấy xác thật ăn ngon.
Tay năm tay mười giải quyết xong hoa lan chiên cùng cánh gà, Hứa Thanh Thanh cầm lấy cá chiên.
Ngoài giòn trong mềm, tiên hương ngon miệng cá chiên cũng ngon, cô đều cảm thấy ngon, Thẩm Khang Bình ăn đến đầu cá, xương cá cũng buông tha.
Thịt ba chỉ, ngó sen cũng ngon miệng, nhiều đồ ăn như chỉ hương vị của bắp thiếu chút, bất quá Hứa Thanh Thanh cảm thấy chủ yếu vẫn là bởi vì bắp vốn dĩ thích hợp ăn nướng hơn chiên.
Ăn ăn, Hứa Thanh Thanh cảm giác, nguyên liệu nấu ăn cửa hàng mới mẻ, tay nghề đầu bếp cũng thực tồi, khuyết điểm duy nhất chính là ăn nhiều hai miếng liền chút dầu mỡ, nếu thể lót giấy thấm dầu phía đồ ăn, khả năng sẽ càng hơn.
Bất quá, hiển nhiên Thẩm Khang Bình cảm thấy dầu mỡ, thậm chí còn cố ý dùng bánh mật lăn một vòng dầu ở đáy hợp mới tiếp tục ăn.
Ăn xong, cần Hứa Thanh Thanh hỏi, Thẩm Khang Bình lập tức ăn ngon.
Thấy ăn đến vẻ mặt thỏa mãn, Hứa Thanh Thanh : "Đi lấy cái chén tới."
Thẩm Khang Bình bỏ xiên tre đang liếʍ trong tay xuống, hai lời liền chạy tới bên ngoài cầm cái chén .
Hứa Thanh Thanh mở bình Coca nhỏ của hàng tặng kèm, đổ hơn phân nửa chén của , chính ngửa đầu uống một ngụm, ngay đó sảng khoái thở một .
Đây đầu tiên Thẩm Khang Bình uống Coca, nước dủi bọt trong chén, hai mắt mở lớn bắt đầu uống.
Ăn uống no đủ, Hứa Thanh Thanh cảm thấy chút buồn ngủ, với một tiếng buồn ngủ, khi rời khỏi đây, thu hết rác rưởi xong, liền ở giường ngủ say.
Cô ngủ, Thẩm Khang Bình chạy bên ngoài, mà ở nhà chính, cũng ghé bàn ngủ.
Bên ngoài, các thôn dân còn ngóng trông việc chia cá, chờ đại đội trưởng từ núi xuống, việc rời , chỉ thể tiếp tục chờ.
Chờ chờ, vẫn luôn chờ đến buổi chiều, đại đội trưởng rốt cuộc mang theo tươi trở về, lập tức chia cá, mà bảo các thôn dân đều về nhà ngoài, chờ gõ chuông .
Các thôn dân hỏi vì cái gì, cũng , cuối cùng chỉ thể mang theo đầy dấu chấm hỏi về nhà.
Mãi cho đến khi mặt trời xuống núi, trong thôn vang lên tiếng chuông dùng để báo bắt đầu việc hoặc là triệu tập mở họp bắt đầu vang lên, tiếng chuông, sôi nổi từ trong nhà tới.
Hứa gia, hai em đang ngủ cũng tiếng chuông.
Hứa Thanh Thanh xoa đôi mắt từ giường dậy, phát hiện thế nhưng một giấc ngủ tới buổi chiều, xuống giường khỏi phòng.
Mới bước cửa phòng, liền diện với Thẩm Khang Bình tỉnh , Hứa Thanh Thanh : "Đi, ngoài xem."
Trong thôn chuông vang một tiếng, tất nhiên là chuyện, cô suy đoán thể là chia cá, hoặc là còn lương thực để chia.
Mới tỉnh Thẩm Khang Bình gật gật đầu còn chút ngây ngốc, theo co cùng cửa.
Chân Hứa Thanh Thanh hiện tại quá đau, bất quá đường vẫn chút chậm, chờ cô mang theo Thẩm Khang Bình sân đập lúa, trong thôn cơ bản đều tới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thoi-ky-doi-kho-tran-trong-nhung-thoi-gian-no-am/chuong-38.html.]
"Cuối cùng thể chia cá, sắp thèm c.h.ế.t ."
"Còn , msay thằng nhóc nhà đều ở nhà ồn ào cá cá một buổi trưa, còn may hôm nay thể chia, bằng đầu to ."
"Cũng đại đội trưởng bận gì cả một buổi trưa, tới thời gian chia cá cũng ."
Các thôn dân đều nhớ thương cá, Hứa Thanh Thanh là xuyên qua đám , đến mấy bao tải phía đại đội trưởng, lập tức đoán , hôm nay đại khái hi vọng chia lương thực.
Cô để bụng chút lương thực , thể tưởng tượng nếu chia , cuộc sống trong thôn sẽ hơn nhiều, trong lòng liền bọn họ cảm thấy cao hứng.
"Thanh Thanh đến vui vẻ như , cũng ăn cá?" Có phụ nữ đầu thấy Hứa Thanh Thanh, trêu ghẹo.
"Cá chính là Thanh Thanh phát hiện, con bé ăn là bình thường." Thím Lưu bao che .
Hứa Thanh Thanh , tham dự đối thoại của bọn họ.
Theo , đợi một hồi thấy đại đội trưởng còn bắt đầu chia cá, nhịn hét lên: "Đại đội trưởng còn chờ gì ? trời sắp tối đen !"
Đại đội trưởng mới ở trong đám đến Hứa Thanh Thanh, lời , lập tức : "Thanh Thanh, cháu tới phía , phía ."
Các thôn dân lời , theo tầm mắt về Hứa Thanh Thanh phía , đó tránh một con đường.
Hứa Thanh Thanh đại khái đoán nguyên nhân đại đội trưởng kêu chính tiến lên phía , trong lòng kỳ thật điểm , bất quá thấy đều , vẫy vẫy tay, cuối cùng vẫn chậm rãi qua.
Thẩm Khang Bình thấy cô lên phía , tự nhiên nhấc chân theo .
Đại đội trưởng chờ cô tới, đối với các thôn dân mặt lớn tiếng : "Hôm nay chúng đều cơm ơn Thanh Thanh thật ......"
Các thôn dân cho rằng chính là chuyện cá, lời còn xong, một đám nửa nghiêm túc nửa vui đùa cảm ơn Hứa Thanh Thanh.
Hứa Thanh Thanh xua xua tay ý bảo bọn họ cần khách khí, các thôn dân thúc giục lên: "Đại đội trưởng, chúng tạ cũng cảm ơn, thể bắt đầu chia cá ?"
Đại đội trưởng cũng giận, bọn nháo xong mới tiếp tục : "Vậy , chia cá , đó chúng bắt đầu chia lương thực."
"Được!"
Kêu một tiếng xong, đột nhiên phản ứng —— chia lương thực?...... lương thực?!!!
"Đại đội trưởng, lương thực từ ?"
"Chẳng lẽ là quốc gia phát lương thực cứu tế cho chúng ?"
"Thật quá!"
Đại đội trưởng giơ tay cho bọn họ đừng kích động như đó mới giải thích : "Cũng coi như là lương thực cứu tế , bất quá chúng vẫn cảm ơn Thanh Thanh, nếu con bé ngã từ núi xuống, nhờ họa phúc phát hiện hang động lương thực, chúng cũng lương thực để chia!"
Nhiều lương thực như khả năng đột nhiên biến , cũng định gạt , cho nên đại đội trưởng chỉ giấu chuyện trong đó vũ khí mà thôi.
Các thôn dân nguyên lai Hứa Thanh Thanh ở núi những phát hiện cá, thế nhưng còn phát hiện lương thực, ồ lên, trong lòng đều cảm kích cô.
Đặc biệt là mấy trong nhà sắp nghèo rớt mồng tơi, càng là kích động đến hốc mắt đều đỏ.
"Thanh Thanh, thím thật cảm ơn cháu, cháu đây là cứu cả một nhà thím!"
"Đứa trẻ ngoan, thật là đứa trẻ của thôn chúng !"
"Không chê, Thanh Thanh con bé về chính là con gái ruột của ......"
"Phi! Đừng hòng chiếm tiện nghi, ông còn đứa con gái xinh như ."
"Thanh Thanh lắm......"
So với chỉ cá cứu đói nhất thời, lương thực, thôn dân đối với Hứa Thanh Thanh quả thực cảm động đến rơi nước mắt, mỗi đều đem cô khen tới trời .
Bà cô càng cảm động, tỏ vẻ Hứa Thanh Thanh thật là đứa nhỏ , phía chính chỉ cho con bé một khối bánh cám, về cô liền đáp ơn mấy cân củ mài.
Nghe lời , ông Lý cam lòng yếu thế : "Phía đứa nhỏ bụng kêu, đem đồ ăn của chính cho , cần con bé liền ......"
"Thật là đứa bé , giống nhà , chút đồ ăn liền chỉ hướng trong miệng chính , một chút cũng đau lòng khác."
"Đây là giống cha con bé, đứa nhỏ thiện tâm......"
Hứa Thanh Thanh bọn họ khen sắp lên trời, quả thực là Lôi Phong tái thế, mặt đều đỏ.
"Được , đừng dọa đứa nhỏ, chúng vẫn thừa dịp trời tối hẳn nhanh đem cá cùng lương thực chia ." Đại đội trưởng thấy bọn họ kích động một đám vây cô bé, nước miếng bay tứ tung, nhanh .
Nghe lời , các thôn dân lúc mới chậm rãi bình tĩnh , mỗi nhà đều phái vài về nhà lấy túi đựng lương thực.
Theo , đại đội trưởng tổ chức bắt đầu chia cá.
Trong thôn tổng cộng gần hai mươi hộ gia đình, cũng hơn một trăm , ấn đầu chia , mỗi hộ đều mấy cân cá.
Bất quá lúc chia, đại đội trưởng rõ, cá sẽ cho Hứa Thanh Thanh mười cân, trong thôn tuy rằng hâm mộ, nhưng cũng ý kiến.
Có thể Hứa Thanh Thanh thật nhiều cá như , nhưng chuyện trong nhà vẫn cần một ít che giấu với bên ngoài, hơn nữa những năm nay, biểu hiện quá để bụng tới đồ ăn, dễ dàng khiến cho hoài nghi, cô cuối cùng vẫn cái gì.
Chia xong cá, đại đội trưởng cho Hứa Thanh Thanh 300 cân lương thực, ngay đó mới chia cho trong đội.
Trong đội, nhiều như , mỗi hộ cũng nhận hai trăm cân, giống ông Lý goá bụa, cũng chỉ mấy chục cân.
Đừng hơn hai trăm cân khác lắm với 300 cân, cần , Hứa gia chỉ hai , mà nhà khác, chậm thì ba bốn miệng ăn, nhiều thì sáu bảy miệng, thậm chí nhiều hơn cũng .
Bất quá, các thôn dân cũng chê ít, rốt cuộc bọn họ ngày xưa thu hoạch chia lương, cũng nhiều hơn chỗ bao nhiêu.
"Thật quá, hạt kê, tiết kiệm kiên trì một năm cũng vấn đề gì."
"Chúng bên ít trồng hạt kê, trong nhà thật lâu nhiều hạt kê như ."
Nhìn các thôn dân cầm hạt kê cao hứng, phấn chấn mà chuyện phiếm, đại đội trưởng nhắc nhở : "Chuyện chia lương thực, thôn chúng tự vụng trộm vui vẻ là , đừng bên ngoài ồn ào ?"
Hôm nay lương thực là do đại đội trưởng mặt dày, lì lợm la liếm mới lấy về . Đương nhiên, cũng lãnh đạo phía chịu cho, mà là định thống nhất quy hoạch chậm rãi phân xuống các thôn bên , nhưng đại đội trưởng sợ đêm dài lắm mộng, lúc mới luôn do trong thôn bọn họ phát hiện , chính là lúc chở đồ trong hang động , lưu mấy ngàn cân lương thực , bất quá cũng bảo đảm với lãnh đạo, tin tức do phía thông báo, tuyệt đối tự tiện truyền ngoài.