Xuyên Về Thời Kỳ Đói Khổ, Trân Trọng Những Thời Gian No Ấm - Chương 39

Cập nhật lúc: 2025-03-04 07:56:38
Lượt xem: 114

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Không , khẳng định !"

"Chúng ngốc, đại đội trưởng yên tâm ."

" , khẳng định sẽ bên ngoài."

Nghe các thôn dân bảo đảm, đại đội trưởng gật gật đầu, giúp đỡ đem lương thực về cho Hứa gia thể tan họp.

Không cần , các hương đều thập phần chủ động ngươi duỗi bắt, tay nâng một chút, dọn hơn 300 cân lương thực về nhà họ Hứa.

Mấy lớn tranh hỗ trợ, bọn nhỏ cũng học theo, mấy đứa nhỏ cũng chạy phía cầm mười cân cá của Hứa gia.

Đến cuối cùng, hai Hứa Thanh Thanh và Thẩm Khang Bình tay cũng cần cầm cái gì, chỉ thể bất đắc dĩ mà theo về nhà.

Về đến nhà, đàn ông xếp lương thực xong liền rời , thím Lưu thì ở .

"Thanh Thanh, để thím giúp giúp cháu gϊếŧ cá." Lúc thím Lưunói chuyện, tìm d.a.o trong phòng bếp, nhanh nhẹn mà bắt đầu động thủ.

Hứa Thanh Thanh đúng là dám gϊếŧ cá, tự nhiên sẽ cự tuyệt ý của thím: "Cảm ơn thím Lưu."

"Đứa nhỏ , khách khí cái gì." Thím Lưu xử lý cá xong, cắt thành từng miếng một cân, đó một bên tìm vại muối, một bên , "Trời nóng, chừa chút để hai đứa ăn tối, dư thím ướp muối một chút treo lên, thể ăn lâu hơn một chút."

"Dạ ." Hứa Thanh Thanh gật đầu, cũng , mà qua cầm vại muối hỗ trợ rải muối.

Lại tiếp, may cô cẩn thận, đồ vật trong nhà đều cát kỹ , dầu muối tương dấm mau từ siêu thị, cũng chỉ đổ một chút bình đựng vốn trong nhà, cho nên cũng sợ nhà thấy.

Thím Lưu giúp cô ướp cá tìm chỗ thông gió treo lên, nhanh nhẹn nhóm lửa lên, chuẩn giúp hai đứa nhỏ nấu cơm luôn.

"Không cần ạ, cháu tự ." Hứa Thanh Thanh phiền thím quá, thấy thím chuẩn nấu cơm, ngăn .

"Không việc gì, hôm nay thím dạy cháu cá như thế nào, cháu tự ." Thím Lưu xong, lấy chút gao kê hôm nay chia rửa sạch, bắt đầu nấu cơm, ngay đó bắt đầu chuẩn cá.

Thím việc nhanh nhẹn, Hứa Thanh Thanh ở bên cạnh giúp gì, cuối cùng chỉ thể cùng Thẩm Khang Bình ở bệ bếp xem lửa.

"Hôm nay là lành ngày, thịt cá bổ dưỡng, cho nên nấu bữa cơm khô cho hai đứa, cháu đừng ngại thím đạp phía phạm lương thực nhà cháu." Thím Lưu hết, nấu cho cô ăn một bữa tử tế ăn mừng, tuy rằng hữu kinh vô hiểm, nhưng chuyện hôm nay nghĩ thôi la thấy nguy hiểm.

Hứa Thanh Thanh vội vàng xua tay: "Không ạ."

Bên ngoài, mặt trời xuống núi, màn trời dần dần tối xuống.

Trong phòng bếp, chỉ nhà bếp tản mát sắc màu ấm áp của ánh lửa.

Hai em bệ bếp, ngẫu nhiên cho thêm một thanh củi bếp, động tác thím Lưu nhanh nhẹn mà cắt chút củ mài, đổ một chút mỡ trong nồi, bỏ một khối cá chiên.

Tróng nháy mắt cá đυ.ng mỡ nóng, tản mát mùi thơm mê , Thẩm Khang Bình hút hút cái mũi, nhịn duỗi tay ôm em gái bên cạnh.

Hứa Thanh Thanh đang thím Lưu cá, phát hiện ôm , kinh ngạc đầu.

Đại khái là buổi chiều cõng lâu như , Hứa Thanh Thanh cũng còn bài xích động tác cận của : "Làm ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thoi-ky-doi-kho-tran-trong-nhung-thoi-gian-no-am/chuong-39.html.]

Thẩm Khang Bình đem mặt chôn ở vai cô cọ một chút, nhỏ giọng : "Anh nhớ ......"

Hứa Thanh Thanh sửng sốt, ngay đó nhớ tới, lúc khi Hứa còn sống, hai đứa nhỏ cũng thường xuyên sẽ ở vị trí xem bà nấu cơm, đôi khi, Hứa còn sẽ lấy một củ khoai nướng từ gầm bếp, hai em ăn chơi .

Bà thật sự là một , chỉ ôn nhu săn sóc với con gái ruột, đối với cô nhi chiến hữu của chồng, cũng chiếu cố cẩn thận, tỉ mỉ.

Hứa Thanh Thanh nhất thời cũng cái gì, chỉ thể vỗ vỗ lưng , mặc dựa vai .

Trước bếp, thím Lưu còn đang nghiêm túc nấu ăn, đem chiên vàng hai mặt con cá, thêm nước và củ mài cắt từ nồi, ngay đó đậy nắp .

Kỳ thật ngày thường thím Lưu nấu ăn tỉ mỉ nhiều như , nhưng hôm nay khó chút đồ ăn , cho hai đứa nhỏ ăn một chút, mới thật nghiêm túc.

Đậy nắp nồi, thím cũng nhàn rỗi, thu thập nội tạng cá lúc xử lý để một bên.

Hiện đại, hầu hết gia đình sẽ ăn nội tạng, ở thời điểm là thứ , tự nhiên thể lãng phí.

"Cơm nước xong em ngắm cùng , hiện tại tự một chút ?" Hứa Thanh Thanh cũng ngượng ngùng để thím Lưu một bận rộn, thím mở nắp nồi, tựa hồ chuẩn múc canh cá , vỗ lưng Thẩm Khang Bình nhỏ giọng .

Cảm xúc tới cũng nhanh, cũng nhanh Thẩm Khang Bình kỳ thật còn thương cảm như , chỉ là khó khi cận với em gái, cho nên dựa nhúc nhích, lúc , tự nhiên ngoan ngoãn thẳng lên.

Dỗ xong, Hứa Thanh Thanh lấy bát canh trong nhà, đồng thời khen một câu: "Thím Lưu nấu canh cá thơm quá!"

Trên mặt thím Lưu lộ nụ , nhận lấy bát một bên múc canh, một bên : "Canh cá uống hết, buổi tối ngâm trong nước, ngày mai trực tiếp thêm chút gạo kê nấu lên, còn thể ăn một bữa nữa."

Hứa Thanh Thanh gật gật đầu, xác định cơm chín, đến bếp mở nồi cơm lên.

Hiện tại ở quê trong nhà thể nồi nấu tồi , tất cả đồ ăn, cơ bản đều nấu bằng một cái nồi, cũng chính vì cha Hứa Thanh Thanh tham gia quân ngũ, mới thể lấy một cái nồi chuyên để nấu cơm, nấu nước.

Hứa Thanh Thanh ăn qua cháo gạo kê, cơm gạo kê nấu đơn độc thì đúng là đầu thấy, đầu ăn.

cũng là lương thực trộn, nấu chín tồi, tự nhiên cũng sẽ nhiều mùi thớm, bất quá một nồi cơm gạo kê màu vàng nhạt, vẫn cô cảm thấy hiếm lạ.

Thím Lưu phát hiện tầm mắt của cô, : "Chúng kỳ thật cũng từng trồng hạt kê, bất quá phát triển bằng phương bắc, về liền trồng tiểu mạch và lúa, cho nên mấy đứa nhỏ các cháu sẽ ít thấy gạo kê."

Nơi thuộc về địa phương giao của nam bắc, cho nên cũng thể trồng hạt kê bất quá thu hoạch bằng phương bắc, cho nên hiện tại ít trồng loại .

Hứa Thanh Thanh đối với mấy chuyện cảm thấy hứng thú, thím , thể nhịn hỏi nhiều hai câu.

Thím Lưu múc canh cá, một bên bắt đầu xào nội tạng cá, một bên : "Đừng hạt gạo kê bé, nhưng đảng chúng chính là dựa ăn gạo kê giải phóng Trung Quốc. Lúc mới giải phóng, đoạn thời gian nông dân tu sông xây đường, gạo kê còn dùng để trả tiền công......"

Hứa Thanh Thanh nghĩ tới gạo kê còn nhiều chuyện xưa như , mùi ngon.

Chờ xào chín nội tạng cá, thím Lưu lau lau tay quần áo, dặn dì hai đứa nhỏ ăn cơm, chính liền chuẩn .

Hứa Thanh Thanh nhanh cản thím : "Thím Lưu ở cùng ăn với chúng cháu ."

"Trong nhà khẳng định lưu cơm cho thím, hai đứa tự ăn ." Thím Lưu thể lưu ăn đồ của bọn nhỏ, xong, vòng qua nhanh ngoài cửa.

Trên đường về nhà, mùi hương bay từ mấy nhà, thím Lưu nhịn lộ nụ , cảm thấy hôm nay đúng là một ngày lành.

Loading...