Xuyên Về Thời Kỳ Đói Khổ, Trân Trọng Những Thời Gian No Ấm - Chương 86
Cập nhật lúc: 2025-03-05 10:29:21
Lượt xem: 93
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ khi xuyên qua Hứa Thanh Thanh hạnh phúc, thể trừ bỏ mấy ngày lúc mới xuyên tới chịu khổ một chút, cuộc sống đó thể là thập phần mỹ mãn.
Lúc ở trong thôn cô là cả thông chiếu cố, lúc đều chỉ thể miễn cưỡng lấp đầy bụng, cô lo áo cơm.
Chờ tới khi gả cho Thẩm Khang Bình, tuy rằng thể thường xyên bên cạnh, nhưng chỉ cần ở nhà, một khắc nào yêu chiều cô.
Về mang thai, cô cũng ăn quá nhiều khổ, sinh con trai cũng là một đứa bé ngoan ngoãn.
Một , thể sinh sống, tình yêu, gia đình tất cả đều mỹ mãn, hạnh phúc, chờ thi đại học khôi phục, cô thành công thi đậu đại học Bắc Kinh, trở thành học sinh các giáo sư yêu thích, còn nghiệp theo mấy giáo sư nghiên cứu, sự nghiệp thành công cuộc sống của cô càng thêm phong phú.
Cô vốn dĩ thông minh, từng sống ở hiện đại, tầm mắt so với thời đại càng mở rộng hơn, thường xuyên đưa đề nghị cho các giáo sư khi bế tắc.
Tuổi càng ngày càng lớn, bên ngoài Thẩm Khang Bình càng ngày càng thành thục trọng, nhưng đối mặt với cô, vẫn sủng ái cô như cũ, yêu cô, bao dung cô hết thảy.
Đối với lựa chọn của cô là dấn sự nghiệp nghiên cứu khoa học, dù thời gian ở chung của hai vợ chồng tất nhiên sẽ ít , Thẩm Khang Bình vẫn lực ủng hộ cô.
Hai vợ chồng lựa chọn sự nghiệp, liền rõ hai bọn họ đều bận rộn, bất quá dù , cũng bỏ qua gia đình.
Đương Thẩm Khang Bình thời gian rảnh, sẽ chơi cùng con trai, tình huống cho phép, còn mang con trai tìm cô, Hứa Thanh Thanh rảnh cũng đồng dạng như thế.
Hôm nay, kết thúc nghiên cứu về điện thoại di động trong tay, Hứa Thanh Thanh rốt cuộc thể về nhà.
"Mẹ!"
Đại khái là mẫu tử liên tâm, cô còn bước cửa, Mộc Mộc vốn sách ở trong phòng liền chạy .
Mộc Mộc năm tuổi mặc một bộ quân trang mini, thoạt thập phần đáng yêu.
Hứa Thanh Thanh giơ tay ôm con trai trong lòng ngực, bế bé lên, hôn một cái ở mặt bé: "Con trai ngoan, nhớ con chết!"
"Con cũng nhớ !" Mộc Mộc xong, nghĩ đến là lớn, tuy rằng chút luyến tiếc do dự một giây vẫn , "Mẹ để con xuống ."
"Vì ?" Hứa Thanh Thanh xốc con trai lên ước lượng một chút, ôm càng thêm chặt
"Ba con lớn."
"Làm lớn cũng là bảo bối của ." Hứa Thanh Thanh xong, hôn một cái ở mặt bé.
Mộc Mộc lập tức rộ lên, vươn tay ôm cổ cô, xuống nữa.
Chơi với con trai một lát, Hứa Thanh Thanh hỏi: "Ba trở về ?"
"Còn ạ." Mộc Mộc lắc đầu.
Hứa Thanh Thanh ngẩng đầu trời, nghĩ giờ cũng nên về nhà, vì thế đề nghị: "Chúng đón ba về nhà ?"
"Dạ!"
Đứa bé năm tuổi, mặc dù tính là nặng, trọng lượng cũng nhẹ, mới ôm còn đỡ, ôm một hồi tay sẽ mỏi.
Bất quá một đoạn thời gian gặp, Hứa Thanh Thanh nhớ con, chút áy náy mấy ngày nay bên cạnh con, thấy bé vui vẻ mà ôm cổ cô, liền nhẫn nại đặt con xuống.
Cũng may sân huấn luyện cách nhà bọn họ đặc biệt xa, bộ hơn mười phút liền đến.
Lúc Hứa Thanh Thanh đây, liền thấy Thẩm Khang Bình còn đang luyện huấn cho cấp .
Trên sân huấn luyện thoạt lãnh túc cùng nghiêm khắc, cùng với quân trang màu xanh lục cùng dáng đĩnh bạt, ở trong mắt Hứa Thanh Thanh cảm thấy đặc biệt trai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thoi-ky-doi-kho-tran-trong-nhung-thoi-gian-no-am/chuong-86.html.]
Cô tùy tiện tiến lên, mà ở chỗ xa qua, mặt mang theo nụ nhàn nhạt.
Thẩm Khang Bình tuyên bố giải tán, dư quang mới chú ý tới vợ và con trai, sắc mặt liền nhu .
Các binh lính đối diện sớm thấy con Hứa Thanh Thanh, giải tán, sôi nổi chạy tới chào hỏi.
"Chào chị dâu!"
"Chị dâu, Mộc Mộc!"
Người công tác văn hoá ở cùng kính trọng, càng đừng Hứa Thanh Thanh còn là vợ đoàn trưởng bọn họ, ngày thường rảnh rỗi cũng sẽ quan tâm bọn họ, thường xuyên đưa chút trái cây, điểm tâm linh tinh, cho nên binh lính thấy cô liền cảm thấy cận.
Bất quá Thẩm Khang Bình ở đây bọn họ chào hỏi một liền dám ở lâu.
Rốt cuộc đều , chị dâu tuy rằng còn chính thức nghiệp, cũng theo giáo sư nghiên cứu, ngày thường còn bận hơn đoàn trưởng, nào dám chiếm dụng thời gian của hai vợ chồng đoàn trưởng.
Thẩm Khang Bình thấy bọn họ thông minh, lúc mới cái gì, đến gần đón con trai trong n.g.ự.c cô, một bên : "Đã lớn như còn bế?"
"Không , là ôm con!" Mộc Mộc giải thích .
Hứa Thanh Thanh sờ đỉnh đầu con trai : " , là em bế Mộc Mộc của chúng ."
Thẩm Khang Bình bất đắc dĩ mà liếc cômột cái, một tay ôm con, một cái tay khác nắm tay cô: "Bận xong ?"
"Dạ, nếu ngoài ý thể nghỉ ngơi hơn một tuần." Hứa Thanh Thanh , giật tay sửa thành mười ngón tay đan .
Khi chuyện, hai mang theo con trai về nhà.
Người xung quanh sân huấn luyện đến bọn họ, mặc kệ kết hôn kết hôn đều chút hâm mộ tình cảm bọn họ.
"Gần đây thế nào?"
Trên đường về nhà, Hứa Thanh Thanh quan tâm tình huống gần đây của .
Thẩm Khang Bình ở quân doanh cơ bản biến hóa lớn, chỉ cùng cô chia sẻ một chút hoạt động huấn luyện dã ngoại gần đây.
Hứa Thanh Thanh gật gật đầu, hỏi tình huống trong nhà, nhớ tới : "Chờ qua chút thời gian nữa, em sẽ tặng một món quà!"
Quà mà cô cái khác, mà là điện thoại di động mới nghiên cứu xong, cũng chính là di động ở hiện đại.
Đương nhiên, cùng thể như hiện đại, cô cùng mấy giáo sư Triệu hợp tác nghiên cứu chỉ thể xem như chiếc điện thoại thể di chuyển.
Phải rằng, năm 1973 nước ngoài mới phát minh điện thoại dân dụng, thẳng đến năm 1983, điện thoại di động đầu tiên của thế giới mới chính thức , mà chờ i truyền nước , còn chờ đến năm 1987.
Cũng chính vì Hứa Thanh Thanh bỗng nhiên tài liệu kỹ thuật, mới thể cùng giáo sư Triệu cùng nỗ lực, tiên nhiều năm nghiên cứu điện thoại di động thuộc về quốc gia.
Nghe cô , Thẩm Khang Bình còn kịp phản ứng, Mộc Mộc ngẩng đầu : "Mẹ, con cũng quà!"
"Được, con quà gì?" Hứa Thanh Thanh về phía bé.
Mộc Mộc thấy cô đồng ý, lớn tiếng : "con một em gái!"
Hứa Thanh Thanh chút dở dở , ngay đó lắc đầu : "Em gái cũng quà tặng."
Mộc Mộc , chút thất vọng, bất quá từ đều ngoan ngoãn, thật cũng nháo.
Khi chuyện, một nhà ba về đến nhà, đặt con trai xuống Thẩm Khang Bình nhịn nhỏ bên tai cô: "Anh cũng một đứa con gái......"
Hứa Thanh Thanh giận dữ mà trừng một cái duỗi tay đẩy .