Chương 120: Ta sẽ nhanh chóng trở về
“Nương tử, vi phu xả giận cho ngươi chứ?”
Vừa , mặt Đế Bắc Thần treo lên nụ tà mị, trêu chọc Bách Lý Hồng Trang.
Bách Lý Hồng Trang khỏi líu lưỡi với tốc độ lật mặt của Đế Bắc Thần:
“Ta thấy ngươi đang xả giận cho chính mới đúng.”
Tuy như thế, ý trong đáy mắt Bách Lý Hồng Trang sâu hơn, dựa hành vi của Đế Bắc Thần, nàng nhận tính toán của Đế Bắc Thần.
Kim lân há là vật trong ao, một đợt phong vẫn hóa thành rồng.
Đế Bắc Thần bao giờ là co trong Phong Bác quốc nho nhỏ, từ khi đôi chân tàn tật của chữa khỏi, khát vọng trong lòng cũng bắt đầu lớn lên!
Hai , về đến tư phòng, ai cũng nhắc đến hai Lý Thừa Càn, thực tế, bọn họ bao giờ đặt Lý Thừa Càn trong mắt.
Ánh trăng âm trầm, gió lạnh như nước.
Ánh trăng sáng chói xuyên qua song cửa, đổ bóng lên Đế Bắc Thần đang bên cửa sổ, gương mặt tuấn mỹ phi phàm lộ vẻ trầm tư.
Tửu Các cảm ơn các bạn đã đọc! Follow page Vườn Nhà Cáo của Tửu Các để theo dõi tiến độ truyện nha!
“Thiếu chủ.”
Hắc Mộc phía hành lễ, .
Đế Bắc Thần vẫn xoay , chỉ ngắm trăng rằm tròn vành vạnh trời, ánh mắt m.ô.n.g lung:
“Đã thu xếp xong hết ?”
Hắc Mộc khẽ gật đầu:
“Hồi bẩm Thiếu chủ, đều chuẩn xong.”
“Ngày mai sẽ rời khỏi Phong Bác quốc, ngươi ở đây âm thầm bảo vệ Bách Lý Hồng Trang, cho dù thế nào, nhất định bảo vệ nàng chu .”
Đế Bắc Thần phân phó.
“Hắc Mộc hiểu rõ!”
Nhìn dáng cao lớn , ánh mắt Hắc Mộc dần đổi, Thiếu chủ đối xử với Bách Lý cô nương quả thực giống thường.
Thiếu chủ vốn ghét ràng buộc nhất, cho nên những năm gần đây từng một ai trong lòng Thiếu chủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/y-phi-kinh-the-quy-y-hoan-kho-phi/chuong-120-ta-se-nhanh-chong-tro-ve.html.]
Từ khi Bách Lý cô nương xuất hiện thì tất cả đều đổi, Thiếu chủ thậm chí còn để , bởi thể thấy mức độ coi trọng của Thiếu chủ đối với Bách Lý cô nương.
Đế Bắc Thần vung tay lên, Hắc Mộc lập tức lui ngoài, ngày mai Thiếu chủ rời khỏi, nhất định còn ít lời với Bách Lý cô nương.
Bách Lý Hồng Trang đang tu luyện trong phòng, đột nhiên thấy động tĩnh ở ngoài cửa, Đế Bắc Thần đẩy cửa thẳng .
“Ngươi gõ cửa khi ?”
Bách Lý Hồng Trang cạn lời, lỡ như nàng đang y phục gì đó, chẳng sẽ Đế Bắc Thần bắt gặp ?
Đế Bắc Thần mờ ám với Bách Lý Hồng Trang:
“Ngươi là nương tử của , còn khách khí như gì?”
“Không khách khí dường như cũng một chuyện .”
Bách Lý Hồng Trang nhướng mi, xuống bàn rót một ly :
“Muộn như còn tìm , việc gì ?”
Đế Bắc Thần thu mấy phần trêu đùa, Bách Lý Hồng Trang, chậm rãi :
“Ngày mai rời .”
Ánh mắt Bách Lý Hồng Trang đổi, tuy nàng sớm đoán Đế Bắc Thần sẽ rời , nhưng lúc vẫn khỏi cảm thấy run rẩy.
“Ồ.”
Bách Lý Hồng Trang thản nhiên đáp, gương mặt xinh như thường lệ, như đặt chuyện ở trong lòng.
Ngay cả khi Bách Lý Hồng Trang che giấu vô cùng , nhưng Đế Bắc Thần vẫn thấy gợn sóng chợt lóe biến mất trong mắt nàng, dần cảm thấy ấm áp.
Đế Bắc Thần xuống bên cạnh Bách Lý Hồng Trang, con ngươi sâu như biển dừng ở đôi mắt đen như mực của Bách Lý Hồng Trang, nghiêm túc :
“Sau khi , ngươi tự chăm sóc bản , đừng để thương.”
Bách Lý Hồng Trang vốn định nhạo Đế Bắc Thần hai câu, nhưng khi thấy lo lắng và vướng bận trong mắt , lời nghẹn trong cổ họng, thể .
“Ta sẽ mau chóng trở về.”