Chương 168: Mời   nữa!
Từ ngàn năm , Bách Lý Hồng Trang   rằng dù các đại viện và học viện  bằng thế gia tu luyện, nhưng quả thật  thể thúc đẩy tu luyện giả tu luyện.
Dù gì thì chỉ khi gặp  nhiều thiên tài, con  mới  thể   sự khiếm khuyết của , từ đó kích thích ý chí chiến đấu, nếu  thì sẽ chùn chân bó gối, tu vi chỉ  thể trì trệ  tiến lên .
“Chủ nhân, Thương Lan học viện  là một nơi  tệ đó.” Tiểu Hắc  .
Bách Lý Hồng Trang vốn là định  ngoài rèn luyện, chứ tu luyện an nhàn  lợi cho sự phát triển.
Thứ nàng cần chính là nhiều đối thủ, dần dần đột phá cực hạn bản .
Nếu gia nhập Thương Lan học viện, Bách Lý Hồng Trang  thể gặp  nhiều tu luyện giả ưu tú, mà sự rèn luyện và tu luyện trong học viện cũng  hề ít, cũng tiện cho  hơn lúc  tự tu luyện.
Bách Lý Hồng Trang khẽ gật đầu: “Thương Lan học viện đúng là  tệ, nhưng đây cũng   là lí do khiến   .”
Hôm , ánh mặt trời xán lạn, hoa thơm chim hót.
Bách Lý Hồng Trang đang tu luyện trong phòng, nha   truyền đến tin tức, đạo sư của Thương Lan học viện đến chơi.
Nghe thấy tin , Bách Lý Hồng Trang nhướng mày,  cần nghĩ cũng  nhất định là hai tên hôm qua.
Sảnh ngoài Thần Vương phủ.
Bách Lý Hồng Trang  đến  thấy Lục Hoài Ngạn và Phó Hoằng Bác đang thích ý ăn điểm tâm, thưởng , đôi khi  khen ngợi vài câu.
Hai cái tên  đúng là  xem  là  ngoài!
“Bách Lý cô nương tới  !” Nhìn thấy Bách Lý Hồng Trang, Lục Hoài Ngạn mỉm : “Không  rằng một đêm trôi qua, ngươi suy xét thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/y-phi-kinh-the-quy-y-hoan-kho-phi/chuong-168-moi-lai-lan-nua.html.]
“Vẫn là như .” Bách Lý Hồng Trang lạnh nhạt .
Phó Hoằng Bác buông  bánh  dậy, vẻ trêu đùa  mặt dần thu ,   đó là sự nghiêm túc.
Tửu Các cảm ơn các bạn đã đọc! Follow page Vườn Nhà Cáo của Tửu Các để theo dõi tiến độ truyện nha!
“Ta  sở dĩ ngươi   gia nhập Thương Lan học viện là vì thử thách của hai chúng . Chuyện  là chúng  sai, nhưng thực lực mà ngươi bày  thật sự thu hút chúng , cho nên mới giống như là chúng  thăm dò thực lực ngươi . Đối với chuyện , chúng  xin  ngươi.”
Ánh mắt của Phó Hoằng Bác chân thành mà nghiêm túc, là một trưởng bối nhưng  xin  vãn bối,   cảm thấy  gì  đúng.
Dù  nếu chuyện  xảy  với ,  cũng sẽ vô cùng khó chịu.
“Hi vọng ngươi đừng để tâm đến chuyện .”
Lục Hoài Ngạn  mỉm, bọn họ hiểu  rõ rằng là một thiếu nữ  ức h.i.ế.p mười mấy năm, lòng tự trọng của nàng chắc chắn  thể giẫm đạp!
Bọn họ  như , hiển nhiên là  tôn trọng trong mắt Bách Lý Hồng Trang.
Lời xin  của Lục Hoài Ngạn hai  vượt qua sự đoán  của Bách Lý Hồng Trang, nàng  ngờ hai   sáng sớm tới đây chỉ vì xin  nàng. Thân là đạo sư của Thương Lan học viện, đối tượng mà bao  đuổi theo, bây giờ  xin  .
Nàng chỉ  vui vì   trở thành đối tượng thử của đối phương, nhưng nàng cũng  rằng cùng là  tuyển chọn, những sự thăm dò  đều là chuyện bình thường. Trong thế giới cá lớn nuốt cá bé , quy tắc vĩnh viễn đều do cường giả , kẻ yếu chỉ  thể tuân thủ.
 khi Lục Hoài Ngạn hai  nghiêm túc xin  nàng, trong lòng nàng  khỏi dấy lên một vài cảm xúc.
Nụ  như hoa sen thanh khiết nở rợ bên môi Bách Lý Hồng Trang: “Ta cũng xin  vì thái độ đối xử với hai vị lúc  của .”
Nếu hai  Lục Hoài Ngạn    đến bước nàng, đương nhiên nàng cũng sẽ  lấn cấn mãi, khí độ của đối phương  nàng bội phục.
Nghe Bách Lý Hồng Trang  , Phó Hoằng Bác hai  lập tức  về tại chỗ, tiếp tục ăn  bánh: “Nha đầu,  bánh trong phủ ngươi đúng là  tệ.”