Chương 225: Miệng ngươi thật hôi
"Đồng Sanh Y, ngươi đúng là âm hồn bất tán mà, chỗ nào cũng ngươi !" Hạ Chỉ Tình lạnh lùng .
Câu của Hạ Chỉ Tình nể mặt chút nào, trực tiếp so sánh Đồng Sanh Y với ma quỷ.
Thực tế, nàng thực sự cảm thấy tên luôn xuất hiện quanh quẩn bên , thật chướng mắt!
"Hạ Chỉ Tình, ngươi mới là âm hồn bất tán đấy!"
Đồng Sanh Y cao giọng, từ nhỏ nàng đấu đá với Hạ Chỉ Tình, với phận của Hạ Chỉ Tình căn bản thể so sánh với nàng .
Chỉ là khi đến học viện Thương Lan, còn sự kiêng dè của gia tộc, Hạ Chỉ Tình càng ngày càng quá đáng!
Đám vốn đang xếp hàng yên tĩnh bỗng nhiên thấy tiếng động, khỏi thu hút sự chú ý của nhiều tu luyện giả.
Mọi đều tò mò Đồng Sanh Y và Hạ Chỉ Tình, thấy hai mỹ nhân tranh cãi, bọn họ hứng thú.
Thiệu Tử Phàm nghi hoặc Bách Lý Hồng Trang, Hạ Chỉ Tình và Đồng Sanh Y, xem giữa bọn họ vốn mâu thuẫn, mà thì vô duyên vô cớ liên lụy.
Đôi mắt phượng sâu như giếng cổ lóe lên một tia vui: "Đồng Sanh Y, chuyện gì thì đừng tự chuốc lấy phiền phức!"
Giọng của Bách Lý Hồng Trang lạnh như băng, ánh sáng đáng sợ trong mắt khiến Đồng Sanh Y khỏi nhớ cảnh Bách Lý Hồng Trang đá khỏi nhà trọ.
Chính vì hành động của Bách Lý Hồng Trang mà đầu tiên trong đời nàng mất mặt đến !
Nghĩ đến đây, Đồng Sanh Y nghiến răng nghiến lợi, chỉ trách thực lực hiện tại của bằng Bách Lý Hồng Trang.
Đợi đến khi thực lực của nàng tăng lên, nhất định sẽ đòi tất cả!
Tửu Các cảm ơn các bạn đã đọc! Follow page Vườn Nhà Cáo của Tửu Các để theo dõi tiến độ truyện nha!
Nghĩ đến đây, Đồng Sanh Y đành ngậm miệng, nếu , nếu dạy dỗ một nữa ngày thi tuyển học viện thì đúng là mất mặt hết chỗ .
Thấy Đồng Sanh Y tức giận ngậm miệng, mặt Hạ Chỉ Tình lộ nụ đắc ý, trong lòng càng thêm bội phục Bách Lý Hồng Trang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/y-phi-kinh-the-quy-y-hoan-kho-phi/chuong-225-mieng-nguoi-that-hoi.html.]
Nàng nhiều như cũng thể khiến Đồng Sanh Y ngậm miệng, Bách Lý Hồng Trang chỉ một câu bâng quơ khiến Đồng Sanh Y ngoan ngoãn ngậm miệng.
Bách Lý Hồng Trang , vẻ lạnh lùng khuôn mặt xinh tan biến, đó là nụ dịu dàng.
"Cố lên, tin ngươi thể ."
Nghe , Thiệu Tử Phàm mỉm gật đầu: "Ta sẽ cố gắng!"
"Hồng Trang, chúng cũng xếp hàng thôi!" Hạ Chỉ Tình lên tiếng.
Trong thời gian ngắn ngủi, hàng xếp dài, xếp hàng sớm mới thể tham gia khảo hạch sớm.
Bách Lý Hồng Trang nhẹ: "Chỉ Tình, cần xếp hàng, ngươi cứ xếp hàng ."
Đồng Sanh Y nãy còn ngậm miệng, khi Bách Lý Hồng Trang thì nhịn nữa, thật sự quá ngông cuồng !
Nàng tưởng là ai chứ, tham gia khảo hạch của học viện Thương Lan mà cần xếp hàng ?
"Ôi chao, khoác lác thật ngượng, ngươi tưởng là học sinh mời đặc biệt cần xếp hàng !" Đồng Sanh Y chế nhạo.
Hạ Chỉ Tình lạnh: "Này, bảo ngươi ngậm miệng mà, ngươi còn lắm lời thế!"
"Nói to như , sợ khác ngươi hôi miệng ?" Bách Lý Hồng Trang chế giễu.
Đã là Đồng Sanh Y tự chuốc lấy phiền phức, thì nàng cũng cần nể mặt Đồng Sanh Y nữa!
Đồng Sanh Y sửng sốt: "Ngươi gì? Ta... hôi miệng?"
"Khi khác chuyện với ngươi thì đừng chen , trông... thật kém hiểu !"
Bách Lý Hồng Trang , thèm để ý đến Đồng Sanh Y đang tức giận đỏ mặt, với Hạ Chỉ Tình: "Chỉ Tình, ngươi cứ xếp hàng , chúng gặp ở học viện Thương Lan."
Tuy trong lòng Hạ Chỉ Tình nghi hoặc nhưng cũng hỏi, nàng luôn cảm thấy Bách Lý Hồng Trang bình thường.