Yêu Đương Rồi- Chuyện Chưa Kể - Chương 35
Cập nhật lúc: 2024-12-17 14:14:25
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Chỉ điều Thất Bảo , thật sự quyết định quen với bác sĩ ?"
Khi còn đang than thở thì một cô gái hơn hai mươi tuổi đến chỗ Tần Thất Bảo kéo cô sang một bên, nhỏ giọng hỏi.
" , chúng đang quen ." Tần Thất Bảo gật đầu.
" mà đạo sĩ, tiếp nhận chức vụ ở Các Tạo Sơn, hai quen thì sẽ phiền phức." Cô gái .
"Lúc trong hiệp hội luôn theo đuổi ? Chính là tên họ Tề gì đó, cảm thấy cũng tồi."
Cô gái tên là Hà Mai năm nay hai mươi hai tuổi, trong hiệp hội đạo môn cũng tính là trẻ tuổi, ngày chơi với Tần Thất Bảo, hai cũng xem như là bạn nên đều gọi thẳng tên của .
" chỉ thích bác sĩ Phó, hơn nữa bác sĩ Phó cũng lợi hại, kim quang, quỷ đều sợ, khi ở bệnh viện còn giúp đối phó và thương một con lệ quỷ."
Tần Thất Bảo Hà Mai lo lắng cho cô nên cô cũng tức giận với cô ngược còn kiên nhẫn giải thích với cô . Chẳng qua tuy cô như nhưng trong lòng nghĩ cho dù bác sĩ Phó lợi hại như thì cô cũng vứt bỏ .
"Có thật ?!" Hà Mai thật sự nghĩ tới trường hợp nên khi cô Tần Thất Bảo bác sĩ thể tổn thương lệ quỷ cô liền kích động.
"Làm thể ? Kim quang là cái gì? Kim quang từ mà ? Tại ?"
Hà Mai một khi kích động thì âm thanh liền lớn hơn cho xung quanh đều khó hiểu hai .
"Trên thật sự kim quang, cũng từ mà cho nên cùng với Thất Bảo tới hiệp hội là hỏi xem nào ." Phó Thành thấy những gì Hà Mai , vì thế cũng e dè mà về chuyện .
"Cụ thể là như thế nào, thể rõ hơn một chút ?" Lúc một đàn ông trung niên , từ trong một căn phòng hỏi.
"Phó hội trưởng." Nhìn thấy đàn ông trung niên đều sôi nổi chào hỏi, Tần Thất Bảo cũng theo đó mà gọi một tiếng.
Phó hội trưởng của hiệp hội đạo môn là dựa phiếu mà bầu chỉ quyết định bằng sức mạnh, bao gồm cả sức mạnh và năng lực quản lý đều giỏi, nếu chỉ về sức mạnh cùng với khả năng tìm ẩn thì Tần Thất Bảo là thích hợp nhất, nhưng tuổi của cô còn quá trẻ quá nhiều kinh nghiệm quản lý, chức hội trưởng hiệp hội đạo môn với thiếu chưởng môn Các Tạo Sơn mà cô tiếp nhận căn bản giống , vị trí tự do nhiều như .
Phó hội trưởng cùng chào hỏi xong, đó mời Phó Thành cùng Tần Thất Bảo để kỹ hơn về việc , những còn thấy như liền tự động rời , ở hiệp hội đều vị trí công việc cần , phó hội trưởng thương lượng sự việc, bọn họ nhất nên ở , chỉ cần kết quả là .
*
"Kim quang lợi hại như ...... Thật cũng từng qua những chuyện như ." Sau khi câu chuyện hai kể , Phó hội trưởng Triệu Vĩnh Khôn nhíu mày, "Một tháng gần đây mới xuất hiện ?"
" cũng nó xuất hiện từ khi nào, khả năng mới xuất hiện cũng thể từ lâu chỉ là do khi gặp Thất Bảo từng gặp quỷ cho nên nó tồn tại, việc cũng rõ lắm." Phó Thành .
"Vậy thì khó ." Triệu Vĩnh Khôn nghiêm túc hỏi Phó Thành mấy vấn đề, khi đây cũng gặp việc gì kỳ quái thì bắt đầu im lặng suy nghĩ.
"Thật cũng gì quan trọng, dù đây cũng là chuyện ." Tần Thất Bảo thấy phó hội trưởng vẻ khó xử, nên cô mở miệng .
Kim quang thật cũng thể phòng còn thể tổn thương quỷ, cho tới bây giờ xảy chuyện gì , nên trong một thời gian ngắn tìm vấn đề cũng .
"Hai chờ một chút, về phòng sách tìm xem ."
Triệu Vĩnh Khôn vì lời của Tần Thất Bảo mà từ bỏ, ngược ông càng thêm tích cực, chạy về phòng tìm sách.
"Phó hội trưởng Triệu là đấy, đối với vấn đề nghiên cứu cái gì cũng nhiệt tình." Tần Thất Bảo chạy phòng, bất đắt dĩ đầu giải thích với Phó Thành.
......
Triệu Vĩnh Khôn phòng sách một vòng, đó đến giá sách cuối cùng lấy hai quyển sách cổ. Thật ngày thường công việc cần thì ông thường đến phòng sách , nhiều sách ông qua, trong đó vài quyển sách cổ về câu chuyện sự việc kỳ lạ, chừng thể tìm gì đó từ chúng.
Tần Thất Bảo và Phó Thành vẫn chờ Triệu Vĩnh Khôn ở bên ngoài, rời , nhưng chờ quá lâu hai liền cửa trò chuyện với khác. Khoảng nửa tiếng , rốt cuộc Triệu Thành Khôn cũng từ phòng sách , tay ông còn cầm một quyển sách đến mặt Phó Thành và Tần Thất Bảo: " tìm một tình huống gần giống như ."
"Phó hội trưởng Triệu, đây là bản chép sách cổ của ông ?" Tần Thất Bảo phía quyển sách cổ hỏi.
" , sách cổ là bản chép, hiệp hội của chúng bốn bản, tất cả đều là bản chép, về phần sách gốc khóa xem như vật quý báu."
Triệu Vĩnh Khôn gật đầu, đó mở sách tới một trang thì dừng , ông chỉ một hàng chữ : "Bác sĩ Phó đây, trong , thời Thanh một vị đạo sĩ gặp một thợ mộc, ông phát hiện thợ mộc một loại thở giống với bình thường, yêu quái ma quỷ cũng dám tới gần."
"Có ghi nguyên nhân ?" Phó Thành hỏi.
"Có nhưng đây chỉ là lời suy đoán của vị đạo sĩ đó mà thôi, ông suy đoán thợ mộc thể là thần tiên từ địa phủ thiên đình chuyển thế." Triệu Vĩnh Khôn chỉ một đoạn trong sách .
"Không giải thích rõ ràng tất cả chỉ là suy đoán của ông ?" Tần Thất Bảo đầu Phó Thành, chẳng lẽ bác sĩ Phó cũng là thần tiên chuyển thế?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/yeu-duong-roi-chuyen-chua-ke/chuong-35.html.]
" , tất cả chỉ là suy đoán." Triệu Vĩnh Khôn gật đầu.
"Trong sách cũng bởi vì cảm thấy kỳ quái, ở cùng một trấn nên vị đạo sĩ đó quan sát đối phương mấy năm nhưng phát hiện vấn đề gì."
"Bác sĩ Phó chắc cũng vấn đề gì ." Tần Thất Bảo .
Kim quang của Phó Thành sáng, âm khí gặp đều tự động tiêu tán, cho khác cảm giác thoải mái, khi ở bên cạnh cảm thấy an .
"Mấy ngày sẽ nghiên cứu kỹ hơn, lúc nãy quá ít thời gian cho nên tìm kỹ, chừng trong sách còn ghi những tình huống tương tự những lý giải khác mà chúng tìm ." Bây giờ Triệu Vĩnh Khôn đối với vấn đề cảm thấy hứng thú.
"Hội trưởng Triệu, việc hết chúng đề cập tới nữa, tới đây còn một việc nữa nhờ hiệp hội hỗ trợ."
Sau khi hỏi xong chuyện kim quang của Phó Thành, Tần Thất Bảo mới nhớ tới chuyện Vương Chấn Nguyên cần giải quyết, vì thế đơn giản nguyên nhân hai tới thành phố Lăng Vân cho Triệu Vĩnh Khôn , cô còn đem địa chỉ biệt thự của Vương Chấn Nguyên cho ông và hỏi xem thể mau chóng giải quyết chuyện .
"Gần đây một vài tà sư càng lúc càng to gan, bọn họ lấy việc hại để tăng sức mạnh!" Sau khi Tần Thất Bảo xong, Triệu Vĩnh Khôn thật sự tức giận, ông hai lời lập tức phái đến biệt thự để xử lý chuyện .
*
Lúc từ hiệp hội trời khuya , nên hai cũng chạy suốt đêm về Yến Kinh, mà tới khách sạn thuê phòng.
"Xin hỏi hai vị thuê phòng hai giường là một giường lớn?"
Ở quầy tiếp tân khách sạn, lúc Phó Thành cầm chứng minh thư để thuê phòng, nhân viên lễ tân cầm chứng minh lễ phép hỏi.
"......" Phó Thành xong thì sửng sốt, đó Tần Thất Bảo, thấy cô đang bên ngoài, hình như cô câu hỏi, lúc cảm thấy khó xử.
Thật trong lòng thuê một cái giường lớn, từ lâu ôm cô ngủ chung, bình thường khi nắm tay thôi cảm thấy mềm mại, nếu như ôm cả cô thì nhất định thoải mái.
mà nếu tự ý quyết định, Thất Bảo thể sẽ nổi giận với , khi còn để ý tới thì bây giờ? Dù bây giờ cô cũng khôi phục trí nhớ , giống như đây luôn phụ thuộc .
"Bác sĩ Phó? Người đang hỏi , tại trả lời? Anh đang suy nghĩ gì ?"
Lúc nãy Tần Thất Bảo thật sự lễ tân hỏi, bây giờ cô lễ tân hỏi nữa mới đầu , kết quả thấy Phó Thành đang rối rắm tại chỗ suy nghĩ chuyện gì đến mất hồn.
"Vậy, cho thuê phòng một giường lớn ."
Phó Thành lấy tinh thần lễ tân lịch sự hỏi nữa, cắn răng quyết định thuê một giường lớn.
Giấy tờ thông tin đầy đủ, phòng thuê nhanh, Phó Thành lấy chứng minh thư cùng với thẻ phòng, dựa theo chỉ dẫn thang máy lên lầu tám.
"Căn phòng thật lớn, bác sĩ Phó tốn nhiều tiền để thuê đúng ?"
Khi lên lầu nhận phòng Phó Thành luôn cẩn thận quan sát vẻ mặt của Tần Thất Bảo, nhưng dọc đường cô cũng biểu hiện gì kì lạ, cho đến khi phòng, thấy cô mới nhẹ nhàng thở .
"Em thích phòng ?" Phó Thành bước lên ôm lấy vai của cô hỏi,
"Anh cảm thấy cả ngày hôm nay em cũng mệt mỏi nên thuê phòng giường lớn hơn một chút để em thể thoải mái nghỉ ngơi."
"Em thích." Tần Thất Bảo gật đầu, vẻ mặt mang theo ý .
Từ cho tới nay cô bao giờ để cho bản chịu khổ, khi ngoài việc chơi cô đều ở phòng nhất trong khách sạn nhất nhưng từ khi bệnh viện cô ngủ giường bệnh hơn nửa năm . Cũng là giường bệnh , nhưng so với điều kiện khi cô còn ở Các Tạo Sơn là những khách sạn mà cô ở khi công tác thì vẫn còn kém hơn nhiều, đặc biệt là giường cứng, cô ngủ thoải mái cho nên bây giờ thấy một chiếc giường mềm mại ngay mặt, Tần Thất Bảo liền nhảy nhào lên.
"Oa...... giường thật thoải mái." Cô lăn hai vòng giường, đó dạng chân thành hình chữ đại mà cảm thán.
"Phòng ngủ nhà còn lớn hơn ở đây, giường ngủ cũng thoải mái, tất cả đều vì em mà chuẩn ." Phó Thành bước đến giường, chọc chọc lên mặt của cô.
Trong nhà mấy căn phòng, căn phòng nào diện tích cũng lớn, vì cô thể ở thoải mái nên tự chọn chiếc giường mềm nhất còn chuẩn gối chăn mới, giường đệm đều chuẩn thật ấm áp, so với khách sạn thoải mái hơn nhiều.
"Có thật ?" Tần Thất Bảo Phó Thành như , cô dậy ôm chặt , trong lòng cọ qua cọ , đó ngẩng đầu : "Anh đối với em thật ."
Phó Thành đối với cô thật sự , lúc khi cô còn ở trong bệnh viện cũng chê cô phiền phức, mà còn vì bảo vệ cô mà mạo hiểm bản mở thiên nhãn, cho đến hiện tại vì cô thoải mái mà tự chuẩn phòng cho cô, thật sự đến còn lời nào để diễn tả!
"Chúng ...... Hôm nay buổi tối chúng sẽ ngủ chung một giường, em để ý việc ?"
Phó Thành Tần Thất Bảo ôm cả đều căng thẳng, đó mới nhẹ nhàng ôm lấy cô, cẩn thận hỏi cô vấn đề .
"Em ngại, bây giờ chúng đang quen mà, ngủ chung ." Cô gái mang vẻ mặt ngây thơ mà hỏi , "Trong hiệp hội cũng vài đôi yêu sống chung với trong một phòng, hoặc là do đơn vị bố trí."