Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 đồng ý yêu cầu của Tưởng Dịch Thương, còn cố ý về nhà để  một chiếc váy dây màu đen.
Đơn giản nhưng  tôn dáng.
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
 từng  một chiếc tương tự, năm đó tên khốn Tần Thư Dương đó  thích  ngay khi  thấy  mặc nó.
Vốn dĩ     ngắm  cả đời, nhưng ai  rằng  đầy 5 năm,    cắm cho  một cặp sừng to đùng.
Ngay cả khi chia tay,   chỉ  qua loa qua  wechat  mà  hề tới gặp .
Đệt!
Nghĩ  vẫn bực !
Chuẩn  xong,   thẳng đến phòng riêng do Tưởng Dịch Thương đặt.
Vừa định mở cửa,  tình cờ bắt gặp ánh mắt của tên khốn từ bên   tới.
Tần Thư Dương ánh mắt quét qua   , kinh ngạc: “Sao cô  tới đây?"
Nhận     chằm chằm   quá lâu,   ho một tiếng: "Không lẽ cô đến đây để Tây Tây hiểu nhầm ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/yeu-duong-voi-cau-cua-tinh-dich/chuong-7.html.]
 nhịn   mà trợn mắt, bước qua   tiến  phòng bao,   Tần Thư Dương nắm lấy cánh tay.
" hiểu !" Anh  tỏ   hiểu rõ,  môi nở nụ : "Cô   thể quên  nên cô vẫn    với .     đây?    Tây Tây , mặc dù  khó nhưng cô vẫn nên bỏ cuộc .”
"Ai   đến tìm ? Nhìn  mặt  ,  xứng ?"
 đang định giật tay  thì Tưởng Dịch Thương đột nhiên mở cửa bước .
Với chiều cao 1m9,    thể cúi đầu  Tần Thư Dương, dù rằng Tần Thư Dương cũng  quá thấp. Tưởng Dịch Thương nhếch môi hỏi: “Có chuyện gì ?"
Tần Thư Dương giả vờ thoải mái, : "Lâm Tinh Miên tới gặp cháu, yên tâm, cháu  thể xử lý ."
"Tìm ?" Tưởng Dịch Thương  lạnh, vòng tay qua eo : "Có lẽ  suy nghĩ nhiều , cô  là  mời đến.”
"Còn , đừng gọi Lâm Tinh Miên,  lễ phép, cháu rể, theo vai vế thì   gọi cô  là mợ nhỏ.”
"Ngoan, gọi một tiếng cho   thử."
Sắc mặt Tần Thư Dương   tối sầm.