xuống lầu.
 
Khiêm tốn tiếp nhận những lời phê bình từ đội c/ứu hỏa và các vị quần chúng nhiệt tình.
 
Xa xa, một ông lão trở thành tâm điểm khác trong đám đông.
 
Ông cầm loa, giọng  mạnh mẽ hồi tưởng  sự việc cho những  hiếu kỳ, kèm theo vài câu khẩu hiệu.
 
“Làm  ,  việc ,  chính là lấy giúp   niềm vui, lấy giúp   niềm vui.”
 
“Cuộc đời chỉ  một , hãy trân trọng sinh mệnh, trân trọng sinh mệnh.”
 
Được, ông lão  xứng đáng là MVP của cả buổi.
 
…
 
Khi  thứ lắng xuống, Hạ Vũ Quang lái xe đưa  và Từ Tiểu Hồng đến b/ệ/n h viện nơi Lam Điều đang .
 
Hắn cố tình để   ở ghế phụ, vì  đường   cằn nhằn với .
 
 
“Từ Thanh,  thật phục ,  cứ nghĩ   suy nghĩ thông suốt, bước  ngoài .
 
“  chuẩn  theo đuổi Lam Điều  nữa.
 
“Kết quả c/on m/ẹ nó , c/on m/ẹ nó  -
 
“Cậu nín  cho  em quả b/o m lớn -"
 
Hắn  với vẻ kích động, còn đ/ập  còi xe  mặt.
 
“ thật s a/y , Từ Thanh,   suy nghĩ cho em gái  một chút   .
 
“  cho  -
 
“Nếu  nhảy xuống, Lam Điều chắc chắn sẽ nhảy theo.
 
“Nếu Lam Điều  còn, thì  em cũng   sống nữa.
 
 
“Đến lúc đó   còn, Lam Điều  còn,  cũng  còn, em gái  sẽ thành cô nhi,   thấy ?!”
 
Hạ Vũ Quang m/ắ ng mỏ suốt cả chặng đường, nước bọt đều b/ắ n cả  mặt .
 
  đầu tiên  cảm thấy,  cũng khá .
 
Việc chăm sóc b/ệ/n h nhân,   còn xa lạ gì nữa.
 
Mười năm , những ngày tháng cuối cùng của    giường b/ệ/n h, chính  là  chăm sóc từ  đến .
 
So với , Lam Điều coi như  tinh thần hơn.
 
Có lẽ vì còn trẻ, nên dù  đến mức ,   vẫn  sức lực để trêu đùa .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/yeu-hon-ca-trai-tim/chuong-15-vuot-qua-mua-dong.html.]
Gương mặt   tái nhợt, nở nụ  yếu ớt với .
 
 
Anh   nếu    giường b/ệ/n h  thể khiến  đối xử  với   như , thì    phát b/ệ/n h sớm hơn.
 
Sau đó,  lúc  yêu   nhất thì ch*t.
 
Như    sẽ là   nhớ mãi  quên.
 
Nói xong,    nháy mắt mấy cái,  hiệu cho  bày tỏ ý kiến.
 
 nắm lấy tay  , hôn lên đó nhiều .
 
Lại thêm một mùa đông nữa.
 
Mỗi khi mùa đông đến,   cảm thấy h/oảng s/ợ  rõ lý do.
 
Bởi vì mùa đông đối với , dường như   là mùa  đẽ.
 
Lam Điều nhận  tâm trạng của   đổi.
 
Anh  nhướng mày lên  với :
 
“Từ Thanh, em đang sợ cái gì, sợ  ch*t ?
 
“Vậy chúng  c/ư ợc một ván nhé.
 
“Cá c/ư ợc rằng  nhất định sẽ sống qua mùa đông .”
 
Anh   nếu   thắng, thì   ở bên   cả đời.
 
 
Nếu   thua, thì   sẽ để   bộ  tiê`n cho .
 
“Từ Thanh,  thông minh quá đúng ?
 
“Tất cả tiê`n của  đều để  cho em, em sẽ mãi mãi  thể quên  .”
 
    cần một đồng nào.
 
   lấy tiê`n,  cũng nhớ   cả đời.
 
Nói xong,  nghẹn ngào,  thứ ấm nóng  kiểm soát  tuôn  từ khóe mắt.
 
 Lam Điều  .
 
Mắt   cong lên thành hình trăng khuyết,  như một chú mèo nhỏ tinh ranh.
 
Anh   :
 
“Từ Thanh, em quả nhiên  yêu .
 
“Ván   nhất định thắng.
 
“Em cứ chờ nửa đời  để b/ồ i th/ư ờ ng cho  ."